Sau khi chứng kiến thực lực của hai đệ tử canh núi này, người đàn ông âu phục biết lần này mình đến đây không hề uổng công rồi, riêng hai đạo sĩ canh cửa đã lợi hại như vậy, thì sức chiến đấu của đại sư huynh đạo quán Càn Khôn trước mặt chắc chắn càng mạnh.
Người đàn ông âu phục rất hài lòng, dứt khoát lấy ra tấm thẻ cho đạo sĩ áo xanh.
Đạo sĩ áo xanh thuần thục lấy máy POS ra, sau khi thấy trong thẻ thật sự có mười lăm tỷ, ông ta mới nở nụ cười: “Tốt, tôi sẽ cùng cậu xuống núi, cũng mang theo năm sư đệ.”
Thấy đối phương trịnh trọng như thế, người đàn ông âu phục thầm vui mừng, vội vàng nói: “Nếu như vậy thì quá tốt rồi.”
Lúc này, một sư đệ tò mò hỏi: “Sư huynh, không phải sư phụ đã nói chúng ta không thể tùy tiện xuống núi sao, càng không thể lấy tiền của người ta.”
Đạo sĩ áo xanh hừ lạnh nói: “Cậu bớt nói nhảm nhiều như vậy đi, sư phụ đâu biết được chuyện này, hơn nữa tôi đã cầm rồi, cậu có bản lĩnh thì đi tố cáo đi, dù sao sư phụ đang vân du tứ phương vẫn chưa về.”
Người sư đệ đó lập tức ngậm miệng.
Các sư đệ khác cũng không nói gì nữa, sư phụ không ở đạo quán, đạo quán Càn Khôn gần như do Đại sư huynh nắm quyền, nhưng bọn họ cũng không hề cảm thấy nhàm chán, ít nhất có Đại sư huynh ở đây, thỉnh thoàng bọn họ có thể xuống núi hưởng thụ một chút vui thú, đây là chuyện đáng mừng cớ sao không làm.
Đây chính là một chuyện tốt.
Đạo sĩ áo xanh không để ý đến người sư đệ kia, ông ta nói với người sư đệ: “Nếu cậu dám nói chuyện này cho sư phụ, tôi sẽ cho cậu biết thế nào là lễ độ.”
Người sư đệ kia lập tức im bặt.
.
Ngôn Tình Hay
Người đàn ông âu phục trước tiên tạm thời