Lúc này, Tần Tuyết Hàn chợt cảm thấy không tự tin, thở dài.
Lý Phàm thản nhiên nói: “Chắc chắn là không có vấn đề, cô cứ yên tâm đi, nói không chừng có người còn đang lo lắng hơn cô.”
Có những lời này của Lý Phàm, Tần Tuyết Hàn như được uống thuốc an thần, cảm thấy rất yên tâm.
Sau đó, cô bắt đầu dựa theo kế hoạch tiếp theo hành động, hiện tài vụ chuyển tất cả vốn cổ phiếu tới tài khoản của Tần Tuyết Hàn.
Tần Tuyết Hàn biết, chỉ cần Lăng Băng chịu thua, tất cả sẽ dễ dàng giải quyết.
Lý Phàm và Tần Tuyết Hàn lập tức đến văn phòng của Lăng Băng.
Lúc này mọi người trong công ty đều đang hoảng hốt, ai nấy đều dáng vẻ buồn lo vô cớ.
Nhất là công ty đã trở nên trống rỗng.
Lý Phàm biết, tất cả là do tài vụ làm, nên công ty mới có thể xuất hiện tình huống như vậy, nhân viên phía dưới có lẽ đều đã nghĩ đến tình huống công ty phá sản, nhưng thật ra không phải, đây chẳng qua là một khúc nhạc dạo mà thôi.
Lúc này, Lăng Băng trong phòng, lòng rối như tơ vò, cô ta không ngờ mình lại bị tài vụ chơi, cô ta rất tức tối, khi cô ta định tìm tài vụ thì đã không thấy bóng dáng đối phương đâu, đối phương còn kéo cô ta vào danh sách đen.
Bởi vì cô ta dùng mánh khóe lấy được công ty, nên cô ta không dám báo cảnh sát, nếu không tội của mình sẽ thêm một bậc.
Lý Phàm và Tần Tuyết Hàn đi vào, Lăng Băng cau mày nói: “Tôi không phải đã nói rồi sao, không có lệnh của tôi, không ai được phép vào, ai cho các người đi vào, cút ra ngoài cho tôi.”
Nhìn thấy dáng vẻ nôn nóng của Lăng Băng, Tần Tuyết Hàn không khỏi cảm thấy sảng khoái, chợt giễu cợt nói: “Cô rơi vào tình trạng như vậy, thật khiến người ta thổn thức, nhưng chuyện này xảy ra là đáng đời cô, do cô tự chuốc lấy.”
Lăng Băng ngẩng đầu, sững người, cô ta không nghĩ tới Tần Tuyết Hàn cùng Lý Phàm tới.
Sắc mặt cô ta lập tức lạnh như băng, cô ta cho rằng chuyện này 80% có liên quan đến Lý Phàm và Tần Tuyết Hàn, lúc này đối phương tới cửa, không phải