Tô Giản gắt gao ôm Lục Tư Niên, hôn lung tung ở trên mặt anh, Lục Tư Niên che giấu dã thú ở nơi đáy mắt, một tay đem Tô Giản ném lên giường, xoay người đè cô ở phía trên, ánh mắt thâm thúy khó lường: “Tôi là ai?”
Tô Giản mờ mịt nhìn anh, vẫn chưa mở miệng.
“Tôi là ai?”
Lục Tư Niên nhìn chằm chằm cô, một mực muốn nghe câu trả lời từ miệng cô, Tô Giản lúc này giống như mới hoàn hồn lại: “Lục Tư Niên, anh là Lục Tư Niên.”
Có được đáp án, anh bỗng nhiên phủ lên đôi môi đỏ mọng của người phụ nữ, cho dù cô có hối hận khi tỉnh lại vào ngày hôm sau, anh cũng sẽ không bao giờ cho cô cơ hội rời đi.
Truyện được dịch và edit bởi Hương Mãn Lâu. Đăng tải duy nhất tại truyen247.com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là bản copy. Thường bản copy sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Chiều hôm khó nén được lửa nóng giao triền cùng tiếng thở dốc ái muội, hai bóng hình quấn quýt nhau, ánh trăng cũng dần dần nhiễm màu e lệ.
Thật là khó chịu ——
Ý thức mông lung của Tô Giản dần dần thu hồi, trong cổ họng khô khốc dị thường, bỗng nhiên không biết ai đã nâng gáy cô lên, chất lỏng ngọt lành tràn vào cổ họng, nháy mắt giải quyết cơn khát.
Cô mờ mịt mở mắt, đập vào mắt đó là khuôn mặt tuấn mỹ Lục Tư Niên.
Mái tóc ngắn của anh hơi rối, nhưng lại bớt đi vài phần lạnh lùng, tăng thêm tà tứ.
“Sao anh lại ở đây?” Tô Giản giãy giụa muốn đứng dậy, bỗng nhiên hít hà một hơi.
Toàn thân cô như bị xe tải nghiền qua mấy lần, vừa động một chút cũng khiến phần dưới đau nhức.
Cảnh nóng tối qua tua lại trong đầu cô, sắc mặt Tô Giản nháy mắt đỏ lên, ánh mắt trốn tránh không dám nhìn Lục Tư Niên, Lục Tư Niên nhàn nhạt cong cong môi: “Tối hôm qua……”
“Anh cứ coi như tối hôm qua chưa có chuyện gì xảy ra!”
Tô Giản cực nhanh ngắt lời anh, rũ mắt nhìn chằm chằm cánh tay đầy vết đỏ của Lục Tư Niên, đáy mắt hiện lên một tia xấu hổ: “Lục tổng, ngày hôm qua coi như là…… Nam nữ hoan ái gặp dịp thì chơi.”
Cô hít sâu một hơi, buộc chính mình bày ra biểu cảm “không sao cả”: “Chúng ta đều là người trưởng thành, Lục tổng sẽ không khó chịu chứ?”
Cô cố ý muốn chọc giận anh, quả nhiên, Lục Tư Niên chậm rãi nheo mắt lại, lộ ra nửa thân trên mạnh mẽ thẳng tắp, một tay chống ở bên cạnh Tô Giản, tư thế có tính xâm phạm làm Tô Giản đứng ngồi không yên: “Ăn sạch sẽ rồi còn không muốn chịu trách nhiệm?”
“Tôi……” Tô Giản nghẹn lời, nhưng càng thêm thẹn quá thành giận, cái gì mà ăn sạch sẽ không chịu trách nhiệm, rõ ràng là hắn chiếm tiện nghi ……
“Tôi muốn chịu trách nhiệm với em.”
Giọng nam trầm thấp ẩn chứa sự tức giận nhàn nhạt cùng cảnh cáo, Tô Giản cắn cắn môi, căm tức nhìn anh: “Rốt cuộc anh muốn thế nào?”
Truyện được dịch và edit bởi Hương Mãn Lâu. Đăng tải duy nhất tại truyen247.com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là bản copy. Thường bản copy sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Lục Tư Niên cười ra tiếng, cúi xuống nói bên tai cô