Tình Địch Luôn Trêu Tôi

Chương 6: Mình sẽ sớm yêu cậu


trước sau

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.


Tin nhắn gửi đi một lúc, Tùy Chí Thanh không thấy Phi Vũ Trần Ai trả lời lại. Cũng không nghĩ nhiều, bưng cái ly lên, uống một hớp nước.
So sánh giữa cái video gần nhất của Phi Vũ Trần Ai và cái trước đó liền biết cô ấy gần đây rất bận rộn.
Nhưng mà đã trôi qua nửa giờ, Tùy Chí Thanh nghĩ nghĩ, vẫn nhắn một cái tin: "Ngủ ngon."
Nhắn xong, Tùy Chí Thanh đặt điện thoại di động qua một bên, mở máy tính lên tiếp tục vẽ tranh.
Nhưng lúc này, hình đại diện của nhóm group họa sĩ lại sáng lên ở bên dưới góc phải màn hình. Vì vậy Tùy Chí Thanh đành phải nhấn click mở.
Ai trộm mất 36D của tôi: "Mẹ nó! Vô Ngôn, em cùng với Phi Vũ Trần Ai tiến tới rồi à?"
Tiểu Anh Đào Maruko: "Nằm mộng thấy sắp chết liền hoảng sợ ngồi dậy!"
Tiểu Anh Đào Maruko: "Em đã xem Weibo của cô ấy, là sự thật, chị có phải không yêu tụi em? Ing~..."
Tùy Chí Thanh thật là bái phục hai người này, sau đó liền trả lời Tiểu Anh Đào: "Em tại sao lại ngủ sớm như vậy? Không phải biên tập đã hối thúc em nhiều ngày rồi sao?"
Tiểu Anh Đào Maruko: "Luân gia chính là bởi vì không có linh cảm cho nên mới đi vào trong mộng tìm∼"
Tùy Chí Thanh đối với em ấy phải viết hai chữ bái phục thật to.
Ai trộm mất 36D của tôi: "Các chị em! Mau mở tiếng lên!"
Vì thế giây tiếp theo, Tùy Chí Thanh liền bất đắc dĩ gia nhập hội thoại của nhóm.
"Uy, uy? Nghe thấy không?" 36D tỷ mở miệng đầu tiên.
Giọng của 36D tỷ luôn trầm, làm cho người nghe liên tưởng đến 'Một nam tử hán to lớn mạnh mẽ...' Nhưng mà ngoại hình của chị ấy kỳ thật rất gầy. Người cao một mét sáu mươi tám, cân nặng chín mươi ba, trước ngực là một vùng đất bằng phẳng chính là chị ấy.
Bởi vì trước đó mọi người không có thấy qua mặt nhau, cho nên Tùy Chí Thanh lúc ấy sửng sốt rất lâu. Vốn cứ nghĩ rằng chắc là một người béo mập.
"Nghe được rồi!" Anh Muội mở miệng tiếp theo.
Anh Muội kỳ thật đã hai mươi bốn tuổi rồi, nhưng thân hình rất nhỏ, ân, một tiểu khả ái cao một mét năm mươi tám. Lúc thời điểm gặp mặt, em ấy mặc một bộ trang phục Lolita. Hơn nữa lại là một bộ ngực phẳng, cho nên Tùy Chí Thanh cứ tưởng rằng em ấy còn là học sinh.
Ngân Hân ngự tỷ siêu cấp lãnh diễm không có ở đây, vì thế ba người liền cùng nhau trò chuyện.
"Em cùng cô ấy thật ra không có gì, chỉ là nói chuyện bình thường với nhau." Tùy Chí Thanh điều chỉnh tai nghe, ho nhẹ một tiếng, rồi mới tiếp tục vẽ tranh.
"Woa! Vô Ngôn, không ngờ giọng em thật dễ nghe nha!" 36D tỷ luôn khoa trương như vậy.
"Vậy thì sao?" Tùy Chí Thanh nhìn chằm chằm màn hình, vô cùng không chú tâm hỏi.
"Chị chỉ là đột nhiên cảm thấy kỳ thật có rất nhiều nghề phù hợp với em." 36D tỷ nói.
Tùy Chí Thanh cười yếu ớt, không trả lời.
"Haizz, bất quá cũng không có gì, thật ra hôm nay em cùng Giai Lăng tỷ nghiên cứu cái blog ẩm thực kia, em phát hiện cô ấy..." Nói đến đây, Anh Muội cố ý nhấn mạnh chỗ quan trọng.
"Hử?" Nghe đến đây cây bút trong tay Tùy Chí Thanh ngừng lại.
"Chị mới vừa lướt qua đó, phát hiện cô ấy có vô số fan hâm mộ, Weibo chỉ có 55 bài, hơn nữa không có quảng cáo cũng không có chuyển phát Weibo của người khác." 36D tỷ lần này nói chuyện vô cùng nghiêm túc và chăm chú.
"Cho nên..." Tùy Chí Thanh nhăn nhăn mày.
"Chị đoán cô ấy vào Internet chỉ muốn chơi đùa một chút mà thôi, bởi vì cơ bản nếu muốn hot thì phải trao đổi cùng bạn bè và đồng nghiệp, như vậy mới thu hút được nhiều fan hâm mộ. Thế mà cô ấy lại không có bất kỳ video nào cùng với đồng nghiệp, giao diện sạch sẽ nhưng có vài nhân vật lớn chú ý đến cô ấy." 36D tỷ tiếp tục nói.
"Nhân vật lớn gì?" Tùy Chí Thanh hỏi.
"Một vài minh tinh, còn có tổng giám đốc một công ty." Anh Muội mở miệng.
Tùy Chí Thanh nghe xong, thở ra một hơi. Cho nên gần đây Phi Vũ Trần Ai bận rộn như vậy cũng có thể giải thích được.
"Cô ấy là một đại gia ngầm." 36D tỷ cơ hồ rít gào lên, "Bất quá chị cảm thấy cô ấy là một người chú trọng việc riêng tư, cho dù là giọng nói hay là ngoại hình, kể cả vị trí, tất cả đều không có để lộ ra."
Tùy Chí Thanh nhàn nhạt trả lời: "Bất quá không có quan hệ gì với chúng ta."
"Như thế nào không có quan hệ? Cô ấy chuyển phát Weibo của chị nha!" Anh Muội cũng nhịn không được mà rít gào lên.
"Chỉ là chuyển phát Weibo thôi mà..." Tùy Chí Thanh tiếp tục vẽ tranh.
"Tập trung vào trọng điểm! Trước đây cô ấy không có chuyển phát Weibo của bất kỳ ai! Bất kỳ ai! Emma, lão nương bị sặc nước miếng rồi..." Hô hấp của 36D tỷ dường như không đủ dùng.
Nghe đến đây Tùy Chí Thanh nghĩ nghĩ, nói: "Cái đó..."
"Hey bảo bối! Em muốn nói gì?"36D tỷ đột nhiên đổi thành giọng lồng tiếng. "Nhìn thử xem, một người có địa vị như vậy, Weibo của ai cũng không chuyển phát, cũng không quảng cáo để mọi người chú ý mà lại chuyển phát Weibo của em. Chẳng lẽ em không thấy được con đường tương lai sau này của em dễ đi hơn rất nhiều sao?"
Tùy Chí Thanh chỉ là cười cười, rồi nói: "Mọi, người, nghĩ, quá, nhiều."
------------------------
Bên kia.
Hạ Tri Điểu không biết phải nói gì, nhìn cái tin nhắn vừa gửi tới, mỉm cười cà thẻ đi vào phòng khách sạn, sau đó đi tắm rửa.
Lúc trước thì nhàn rỗi, bây giờ lại bận rộn, thật đúng là muốn đòi mạng mà. Hơn nữa còn phải bận đến vài tháng, căn phòng mình thuê lúc trước còn chưa ở qua một lần.
Bởi vì phải thường xuyên đi bên ngoài.
Nhân sinh quả nhiên chính là như vậy, có được có mất.
Lúc còn trẻ... hoặc nên nói là khi còn nhỏ. Lúc đó mình sống ở một nơi nghèo khó trong một cái thành phố nghèo khó, không có máy nước nóng, muốn tắm rửa phải

đi nấu nước, giường chỉ là những tấm ván ghép lại, nấu cơm cũng không dám làm đồ ăn. Vì muốn mua một cây son cho mẹ mà không biết phải tiết kiệm tiền hết bao lâu, bàn tay dễ đổ mồ hôi, trung y điều trị không có hiệu quả, phẫu thuật thì lại không có tiền cho nên không dám bắt tay với người khác.
Nhưng lại trải qua rất vui vẻ.
Bởi vì mỗi ngày đều có thể ở ngã tư đường gặp Tùy Chí Thanh. Bởi vì Tùy Chí Thanh vừa thấy mình muốn ăn liền mua đồ để vào trong tay mình. Bởi vì Tùy Chí Thanh mặc kệ đi đến đâu đều sẽ luôn quan tâm mình.
Chỉ là bây giờ mình cái gì cũng có, bởi vì sau khi người mẹ yêu nghệ thuật - Trình Nặc và người cha không có chí tiến thủ - Hạ Hồng Kỳ ly hôn, liền gặp được một người đàn ông vô cùng ưu tú - Lâm Diệp, rồi kết hôn một lần nữa.
Cho nên cuộc sống hiện giờ của mình đã xảy ra biến hóa nghiêng trời lệch đất, bước khởi điểm của mình trong nháy mắt so với người khác cũng cao hơn rất nhiều. Hơn nữa khi giao tiếp với người khác cũng không còn nhút nhát như lúc bé, trở nên hào phóng khéo léo, lại linh hoạt giống như hồ ly.
Thậm chí khi được giới truyền thông phỏng vấn về phương diện nghệ thuật, đều gọi mình là một người trí thức ưu nhã, một người phụ nữ có khí chất mê người.
Cái Weibo này cũng là khi mình về nước tiện tay tạo ra để khảo sát mạng internet marketing trong nước, cũng phải là nghề chính. Ngoài ra mình còn có một thương hiệu trang sức riêng, dù chỉ là mới bắt đầu, bất quá chỉ cần làm quảng cáo sản phẩm chắc chắn sẽ có hiệu quả.
Hiện tại vấn đề gì mình cũng đều có thể giải quyết nhưng lại không có một chút vui vẻ.
Hạ Tri Điểu nghĩ đi nghĩ lại đây là do đâu, kết quả lại phát hiện tất cả là bởi vì Tùy Chí Thanh.
Hình ảnh người kia ngập tràn trong thanh xuân của mình, là cái người mà mỗi lần mình cùng người khác nhắc về thời học sinh đều sẽ nhớ đến.
Rắc rối khó gỡ vô hình ở bên trong sớm đã trưởng thành thành một cây đại thụ che trời.
Tắm xong, Hạ Tri Điểu mặc áo ngủ nằm ở trên giường, ổn định lại cảm xúc, click mở Weibo, nhìn giao diện tài khoản của Vô Ngôn đến xuất thần.
Bản thân chưa từng trò chuyện trực tuyến bao giờ, bây giờ lại nói chuyện với một người xa lạ. Bởi vì cảm thấy phong cách của Vô Ngôn có chút giống với Tùy Chí Thanh.
Có lẽ người kia đã sớm quên mất mình, chính mình vẫn còn ở trong thế giới của cậu ấy không thể bước ra được. Vì cái gì... vì cái gì?
Nằm ở trên giường, Hạ Tri Điểu nhìn trần nhà, hai hàng lông mày nhíu lại.
Lúc này, Whatsapp trong di động gửi đến vài tin nhắn, cơ bản đều là chuyện trong công ty. Hạ Tri Điểu liền rút tay về, rồi nằm nghiêng ở trên giường.
Như thế nào lại cảm thấy ở trong lòng nghẹn muốn chết. Cái gì mà muốn khai thác thị trường trong nước, kỳ thật chỉ là bản thân muốn tìm một cái cớ để quay về mà thôi. Nhưng mà... Hạ Tri Điểu cũng không biết bản thân mình ở trong nước chờ đợi có ý nghĩa gì.
Cô không biết Tùy Chí Thanh đang ở đâu, cũng không muốn biết. Còn đối với các bạn học khác, cô cũng không muốn gặp. Cho nên lần trở về này quả thật chính là vì sự nghiệp.
Bản thân mình đã vì sự nghiệp bận rộn biết bao nhiều năm.
Lúc sau Hạ Tri Điểu lại cầm lấy di động, lên Weibo. Rồi cô mới thấy Vô Ngôn nhắn tới 'Ngủ ngon'.
Suy nghĩ một chút Hạ Tri Điểu nhắn gửi một câu: "Còn ở đó không? Ngủ không ngon. Thuận tiện có thể xin Wechat hoặc là Q.Q không?"
Mà lúc này Tùy Chí Thanh vừa mới cùng 36D tỷ và Anh Muội kết thúc trò chuyện.
Tắt máy tính, nhìn thời gian, Tùy Chí Thanh suy nghĩ một lát, vẫn là đăng nhập vào Weibo một chuyến. Có lẽ là muốn xem Phi Vũ Trần Ai có trả lời tin nhắn hay không hoặc là muốn tìm xem các video khác trên trang chính của cô ấy.
Sau đó Tùy Chí Thanh nhìn thấy tin nhắn của Phi Vũ Trần Ai gửi tới.
"Còn ở đó không? Ngủ không ngon. Thuận tiện có thể xin Wechat hoặc là Q.Q không?"
Tùy Chí Thanh sau khi đọc xong, buông ly nước xuống, suy nghĩ một lát, WeChat rất riêng tư, mình chỉ có một cái, vậy còn lại là Q.Q rồi.
"Được." Một lút sau Tùy Chí Thanh liền đem số của mình nhắn qua.
Vài phút sau, Q.Q thông báo tăng thêm một người.
Tùy Chí Thanh nhấp vào một cái, nhìn xem thông tin của cô ấy.
Phi Vũ Trần Ai. 0 tuổi. Cấp bậc ba sao. Quả nhiên, tiểu hào.
"Xin chào." Tùy Chí Thanh nhắn hai chữ rồi gửi đi.
"Xin chào." Phi Vũ Trần Ai trả lời hai chữ.
"Vì cái gì gọi là Phi Vũ Trần Ai?" Tùy Chí Thanh hỏi.
"Có thể là bởi vì có một số chuyện vẫn chưa buông xuống được." Phi Vũ Trần Ai nói.
Tùy Chí Thanh thấy vậy, cười: "Nếu nói như vậy, mình cũng thế."
Lúc sau, Tùy Chí Thanh lại hỏi: "Vì cái gì ngủ không ngon?"
Phi Vũ Trần Ai: "Suy nghĩ quá nhiều chuyện."
Tùy Chí Thanh xem xong, trả lời: "Đợi một chút, mình cho cậu xem ghi chép của mình, biện pháp chuyên trị cái này."
Gõ chữ gửi đi xong, Tùy Chí Thanh liền mở ra phần ghi chú trong điện thoại, chụp hình lại.
Nhưng mà ngay lúc này lại có một tin nhắn gửi đến.
Phi Vũ Trần Ai: "Nếu cậu cứ tiếp tục ôn nhu chăm sóc như vậy thì mình sẽ sớm yêu cậu mất."
---------------------------
Ngày 03-12-2018


trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện