Sau khi Hạ Tri Điểu nói ra câu kia, trong nháy mắt ở bên trong chương trình trực tiếp liền bùng nổ.
[ thật... đáng sợ... ]
[tiểu tỷ tỷ Vô Ngôn, chị vẫn còn sống chứ? ]
[ tiểu tiên nữ... E mmm... ]
[ hiện trường bạo lực gia đình? ! ]
Một giây sau, bước chân của Hạ Tri Điểu nặng nề đi đến bên giường Tùy Chí Thanh, nghiêng người cúi đầu hướng vào phía trên màn hình điện thoại di động. Kết quả là bị hù dọa đến nỗi Hạ Tri Điểu lập tức đứng thẳng người, đưa tay che lấy gương mặt đang đỏ lên của mình, không biết phải làm sao.
Hóa ra là đang livestream!
"Nói tóm lại, cũng có thể nói là tràn ngập linh khí tiểu tiên nữ..." Tùy Chí Thanh đem con thú bông để qua bên cạnh, sau đó gãi đầu một cái, nói tiếp.
"Có muốn cùng mọi người chào hỏi không?" Sau đó Tùy Chí Thanh vỗ vỗ bả vai của Hạ Tri Điểu.
"Không muốn..." Hạ Tri Điểu lấy tay che mặt, sau đó chôn mặt vào trên giường, tiếp đó liền cẩn thận từng li từng tí kéo chăn mền qua, che lên đầu của mình.
Thời gian trực tiếp lần này vô cùng ngắn ngủi, đại khái là mười đến hai mươi phút. Vốn cho rằng trực tiếp kết thúc coi như xong, thế nhưng Tùy Chí Thanh cùng Hạ Tri Điểu như thế nào cũng không ngờ đến là vào một ngày nào đó, hai người nhận được một tin tức với nội dung là "Vợ chồng mới cưới thường xuyên cãi nhau ầm ĩ và đánh nhau", vừa ấn mở ra xem, lại là hình ảnh Tùy Chí Thanh bị một con thú bông đánh trúng đầu...
Mà lần trực tiếp này trôi qua, Tùy Chí Thanh cũng coi như là một nửa xuất quỹ. Dù sao vừa xuất hiện thì có một số ít người quen trong vòng bạn bè liền nhận ra Tùy Chí Thanh.
Nhất là Mạnh Nhân, sau đó lập tức gọi điện thoại cho Tùy Chí Thanh xác nhận tình huống thật sự, càng cảm thấy bối rối.
Cô hoàn toàn không ngờ đến cuối cùng Tùy Chí Thanh sẽ ở cùng một chỗ với Hạ Tri Điểu, dù sao trong nhận biết của Mạnh Nhân, hai người này không phải là khuê mật cãi nhau và tình địch hay sao? Tại sao cuối cùng lại đến được với nhau, cho đến khi nghe được mọi chuyện, Mạnh Nhân mới không khỏi thở phào một hơi, lại không khỏi lắc đầu vì cái vòng tròn lẩn quẩn của hai người kia.
Có điều, cũng có lẽ bởi vì ngành học của Tùy Chí Thanh không có liên quan gì đến nghệ thuật, cho nên những bạn học cũ đều không có chú ý đến chuyện này, cho dù có lướt Weibo thì cũng chỉ chú ý đến minh tinh, không hề quan tâm đến quan hệ trong giới họa sĩ. Hơn nữa có thể là do mọi người cũng sẽ không rảnh rỗi đến nỗi đem chuyện này nói cho bố mẹ của mình, hoặc cho dù có nói, nhưng cũng không có quen biết với gia đình Tùy Chí Thanh. Cho nên chuyện Tùy Chí Thanh thích con gái, hình như Chương Hòa vẫn còn chưa biết.
Dù sao Chương Hòa cũng không gọi điện thoại chất vấn chuyện này.
Trong nháy mắt, mùa hạ trôi qua, nghênh đón mùa đông, nhiệt độ trong không khí bất tri bất giác liền hạ thấp xuống mấy độ, tất cả mọi thứ ở bên ngoài thoạt nhìn đều tối tăm mù mịt, ủ rủ ỉu xìu. Trong Studio từ đầu đến cuối đều có hệ thống sưởi ấm hoạt động, ngược lại cảm giác cũng không tệ lắm.
Trần Ngân Hân thỉnh thoảng có đến Studio, mỗi lần chớp mắt nhìn qua hướng của Tùy Chí Thanh và Hạ Tri Điểu, liền cảm thấy bản thân mình muốn chết mất.
Hai người kia, trong mấy tháng gần đây, tình cảm từ đầu đến cuối đều duy trì giống như ánh mặt trời chói chang, không hề giảm xuống.
Thời điểm tháng mười hai, Tùy Chí Thanh nhận được tin biên tập trước kia của mình - Trầm Châu sẽ tổ chức đám cưới, mà Tùy Chí Thanh cùng Trầm Châu giao tình không tệ, cho nên cũng được mời tham dự. Đương nhiên Hạ Tri Điểu cũng nhận được thiệp mời. Dù sao trong giới họa sĩ có ai lại không biết bạn gái của Tùy Chí Thanh.
"Lại có một đôi muốn kết hôn a..." Mở ra thiệp mời, Hạ Tri Điểu xem nội dung bên trong lẩm bẩm nói.
Tùy Chí Thanh sau khi nghe được, ánh mắt từ bên trong thiệp mời ngước lên, lại nhìn đến tấm thiệp mời trong tay Hạ Tri Điểu. Đừng nói đến kết hôn, bây giờ mình thậm chí còn chưa hướng người nhà xuất quỹ, trong lòng luôn có một loại cảm giác có lỗi đối với Hạ Tri Điểu.
Hôn lễ của Trầm Châu được tổ chức vào ngày một tháng một đầu năm. Người đàn ông kết hôn cùng Trầm Châu là một tác giả truyện tranh, lại nói, hai người cho dù bất kể là nghề nghiệp hay là tướng mạo, đều rất xứng đôi.
Hôn lễ của hai người được tổ chức tương đối có ý sáng tạo, nó không giống như đám cưới truyền thống của Trung Quốc cũng không giống như đám cưới theo phong cách kiểu Tây. Bộ dụng cụ trên bàn ăn cơ bản đều được làm đặc biệt dựa theo truyện tranh của chú rể.
Đến cả áo cưới đang mặc trên người Trầm Châu cũng là được thiết kế dựa theo một nhân vật nữ chính trong một bộ truyện tranh kinh điển của chú rể, nhìn qua vô cùng thơ mộng và nữ tính. Lúc đi vào lễ đường đều khiến cho mỗi một người ở đây đều hết sức kinh diễm, thậm chí có người còn nói cái gì mà muốn kết hôn một lần nữa.
"Cô dâu thật đẹp a."
Lúc Trầm Châu đang cầm bó hoa cưới chậm rãi đi vào lễ đường, Tùy Chí Thanh hơi nghiêng đầu, chỉ thấy Hạ Tri Điểu ở bên cạnh sau khi cảm thán xong, lại cắn nhẹ môi dưới nhìn Trầm Châu.
Nhìn qua Hạ Tri Điểu có chút xuất thần, ánh mắt nhìn Trầm Châu từ trên xuống dưới, thậm chí còn nhìn đi nhìn lại rất nhiều lần. Tựa như khi còn bé rất muốn ăn kẹo hồ lô nhưng lại không có tiền để mua, vì vậy đành đứng ở một bên nuốt nước miếng nhìn đi nhìn lại rất nhiều lần.
Tuy rằng Hạ Tri Điểu không nói gì, nhưng Tùy Chí Thanh vẫn có thể từ trong ánh mắt của Hạ Tri Điểu nhìn thấy một tia hâm mộ.
Hôn lễ diễn ra vô cùng náo nhiệt, bố mẹ của cô dâu và chú rể ban đầu vui mừng đến rơi lệ, sau đó lại trở nên vui vẻ cười to trêu chọc, nâng chén uống rượu. Khách đến tham dự rất đông làm cho bầu không khí càng sôi nổi, cộng thêm sau đó còn có đủ loại trò chơi nhỏ, cho nên nơi tổ chức hôn lễ thoạt nhìn vô cùng thú vị.
Hạ Tri Điểu hôm nay vận khí vô cùng tốt, còn trong trò chơi trúng được một cái máy tính. Nhìn thấy bộ dáng của Hạ Tri Điểu cầm phần thưởng vừa cười vừa đi, một tay vuốt tóc ra phía sau, Tùy Chí Thanh cũng cười cười.
Chẳng qua là sau khi Hạ Tri Điểu đứng ở bên cạnh mình, Tùy Chí Thanh nhẹ nói một câu: "Thật xin lỗi..."
"Làm gì vậy?" Hạ Tri Điểu sau khi nghe thấy, đưa tay đánh bả vai của Tùy Chí Thanh một cái.
"Không có gì..." Tùy Chí Thanh lắc đầu. "Chỉ là đang nghĩ, mình khi nào mới có thể làm được chuyện này cho cậu..."
Hạ Tri Điểu bối rối một chút, sau đó đem cái máy tính nặng nề kia để vào trong tay Tùy Chí Thanh, đem tóc vén ra sau tai: "Mình không quan tâm đến những thứ đồ hình thức bên ngoài kia, hơn nữa, nghiêm túc mà nói, cũng là do mình cứng rắn lôi kéo cậu đi trên con đường này, muốn nói cũng nên là do mình nói mới đúng..."
"Cái gì mà do cậu lôi kéo..." Tùy Chí Thanh lắc đầu cười. "Chẳng qua là cậu để cho mình hiểu được một số thứ trước đây không rõ mà thôi, tựa như là xu hướng giới tính..."
"Đừng nghĩ nhiều như vậy nha..." Hạ Tri Điểu nghe xong, lại giơ tay lên nhẹ nhàng để trên giữa lông mày của Tùy Chí Thanh. "Cứ giống như bây giờ, mình cũng đã rất vui vẻ, rất thỏa mãn."
Tùy Chí Thanh nghe xong, không có tiếp tục nhiều lời, chẳng qua là đem một tay khoác lên thắt lưng mềm mại của Hạ Tri Điểu, nhẹ nhàng ôm lấy.
Đảo mắt đến tháng hai, bộ dạng của thành phố thoạt nhìn càng vô cùng vắng vẻ, bước chân của người đi đường ở trên phố càng gấp gáp và vội vã.
Studio Flower phát triển càng ngày càng tốt, vì vậy sau khi mọi người cùng nhau mở hội nghị, Tùy Chí Thanh cùng Trần Ngân Hân liền bắt đầu chuẩn bị mở rộng studio.
Trong cuộc họp thường niên của công ty, Tùy Chí Thanh sau khi phát biểu xong, nhìn Trần Ngân Hân đang tiếp tục phát biểu, hồi tưởng lại những thăng trầm trong mấy năm tháng qua, nhìn thấy vẻ mặt vui vẻ của tất cả mọi người, Tùy Chí Thanh cũng không nhịn được cười cười, sau đó uống một chút rượu.
Lúc hội nghị diễn ra được hai phần ba thời gian, Tùy Chí Thanh liền nhận được tin nhắn của Hạ Tri Điểu: "A Thanh... Mấy giờ cậu trở về?"
"Đại khái khoảng nửa tiếng nữa." Tùy Chí Thanh trả lời.
Vừa mới gửi xong tin nhắn, Trần Ngân Hân liền đi đến, đem một cánh tay để trên vai của Tùy Chí Thanh, chỉ chỉ vào điện thoại: "Thế nào, kể từ khi có lão bà, không cần biết đang làm cái gì, tâm tư đều ở chỗ người ấy?"
Tùy Chí Thanh cười cười, không có phủ nhận cũng không có nói thêm gì. Đại khái... Là như vậy đi. Dù sao Hạ Tri Điểu chính là động lực lớn nhất trong cuộc đời của mình.
Năm nay Hạ Tri Điểu muốn ăn tết cùng với Trình Nặc và Lâm Diệp, vì vậy liền đặt vé máy bay trước ngày mười một.
Một ngày trước khi trở về, Hạ Tri Điểu vừa vặn đến tháng, đau đến sắc mặt tái nhợt, chỉ có thể nằm một chỗ ở trên giường.
Che kín chăn mền nằm ở trên giường, thu hồi lại ánh mắt đang nhìn bên ngoài cửa sổ đen như mực, Hạ Tri Điểu liền nhìn theo Tùy Chí Thanh mặc một bộ đồ rộng rãi đang đi qua đi lại ở trong nhà, sau đó trên gương mặt nổi lên lúm đồng tiền nhàn nhạt. Thỉnh thoảng Hạ Tri Điểu lại gọi tên của Tùy Chí Thanh, nhưng mà khi Tùy Chí Thanh vừa quay đầu lại hỏi làm sao vậy thì Hạ Tri Điểu lại lắc đầu.
Cầm điện thoại di động lướt lướt một trang Web tâm sự về chuyện tình cảm, Hạ Tri Điểu phát hiện bên trong