Trạch Nhật Phi Thăng

211: Nhổ Cỏ Tận Gốc 1


trước sau


Ba người thấy chữ viết trên giấy vàng, như trút được gánh nặng.Lão già u sầu nói: “Ta tới Thiên Thần điện lấy phù văn Trấn Ma.

Hai người các ngươi canh gác ở đây, trông chừng hắn, không được để xảy ra sai sót.”Cô gái áo đỏ nói: “Phù văn phong ấn hết sức quan trọng, đây đang là thời loạn lạc, dọc đường nếu có sơ xuất gì thì không ổn.

Ta đi cùng ngươi.”Lão già u sầu suy nghĩ trong phút chốc rồi nói: “Được.

Chuyện này rất cấp bách, chúng ta đi sớm về sớm, bên phía Hứa Ứng phải làm phiền đạo huynh.”Ông lão áo trắng nói: “Dọc đường các ngươi đừng trì hoãn, nếu không ta lo lắm đấy.”“Chúng ta hiểu mà!”Lão già u sầu và cô gái áo đỏ vội vàng lên đường.Ông lão áo trắng nhìn vào trong Thần Đô thành, chỉ thấy Hứa Ứng cầm chuông khua chết Thạch Bắc Hoang, tiếp tục giết vào Thạch phủ, tế cây rìu đá huyết quang ngập trời lên đại khai sát giới, trong lúc nhất thời, máu chảy thành sông.Bất luận người tới là ai, tất cả đều bị một búa chém chết, cho dù một búa chém không chết, Hứa Ứng tiện tay vung chuông cũng làm kẻ đó bị chấn động tới mức hồn phi phách tán!Lần này y chém giết còn kèm theo tiếng tỳ bà, tiếng đàn thôi thúc, cực kỳ gấp gáp, mang theo sát ý bừng bừng, mỗi khi Hứa Ứng giết người lại dồn dập chói tai, khi Hứa Ứng thu búa thì tiếng đàn chậm lại.Cho dù là ông lão áo trắng kiến thức uyên bác cũng không nhịn được lo sợ: “Lại để hắn giết tiếp, chỉ e trí nhớ sẽ thức tỉnh, bọn họ còn chưa lấy được phù văn phong ấn đem về thì hắn đã thoát khốn rồi!”Đột nhiên trong Thạch phủ có một luồng chấn động khiến người ta kinh hãi, Thạch Mạt Lặc tỉnh lại từ bế quan, tìm cách cứu viện tộc nhân.Tuy hắn bị Thuần Dương dị hỏa thiêu trụi sinh cơ, hồn phách bị trọng thương nhưng dù sao vẫn là một na tiên đã mở chín tầng động thiên!Nhưng ngay khoảnh khắc hắn vừa phá quan đi ra, quả chuông đã bị Hứa Ứng tế lên, chụp cả hắn lẫn gian đại điện bế quan vào bên trong quả chuông.Cùng bị chụp bên dưới quả chuông còn có một luồng Thuần Dương dị hỏa đã được kích hoạt uy lực.


Bên dưới quả chuông hừng hực ánh lửa, chỉ nghe Thạch Mạt Lặc kêu la thảm thiết, hết sức thê lương, vang vọng Thần Đô!Quả chuông treo trên đỉnh đầu Thạch Mạt Lặc, tầng tầng lớp lớp tường ánh sáng xoay tròn, bên trong khắc họa vạn vật, bên ngoài khắc đồ án hoa văn, không ngừng xoay tròn.Thạch Mạt Lặc bị nhốt bên dưới quả chuông, cả thân thể lẫn hồn phách, khu vực Hi Di đều bị Thuần Dương dị hỏa thiêu đốt.

Vị na tiên này gương mặt dữ tợn, điên cuồng tấn công bức tường ánh sáng.Bức tường ánh sáng bị đánh tới mức rung chuyển kịch liệt, nhưng từ đầu đến cuối không hề bị phá.

Còn bên ngoài chuông, thân hình Hứa Ứng bay lượn quanh quả chuông, đánh từng chưởng một lên vách chuông.


Quả chuông chấn động, uy lực bộc phát, tiếng chuông kích thích Thuần Dương dị hỏa, khiến uy lực của dị hỏa tăng cường!Thuần Dương dị hỏa kiềm chế lực lượng bí tàng Dũng Tuyền của Thạch Mạt Lặc, chính vì phát hiện ra điểm này nên Hứa Ứng mới dùng dị hỏa đốt hắn.

Chu Hồng Y bay trên không trung, không thể kiềm chế được thân hình, bay lượn theo Hứa Ứng, váy đỏ xoay quanh quả chuông lớn, tiếng tỳ bà càng lúc càng cao vút sục sôi, âm thanh đoạt mệnh!Trên bầu trời Thần Đô, từng thân hình mạnh mẽ chứng kiến cảnh tượng này, tâm thần chấn động.Đột nhiên, bên dưới quả chuông, Thạch Mạt Lặc trong biển lửa phát động địa điểm ẩn cảnh ẩn hóa của mình, ẩn thân trong ẩn cảnh, ẩn hóa tàng hình, đối phó với dị hỏa thiêu đốt.Tu vi của Hứa Ứng cũng sắp cạn, dị hỏa đầy trời đốt trụi khu vực Hi Di của Thạch Mạt Lặc, nhưng khó mà tấn công vào địa điểm ẩn cảnh ẩn hóa của bí tàng Thạch Mạt Lặc.Chu Hồng Y chỉ cảm thấy dây tì bà trong tay như đột nhiên nới lỏng, chẳng khác nào trút được gánh nặng, vội vàng ôm tỳ bà vào lòng bỏ chạy, không dám dừng lại một khắc nào.Đúng lúc này, bức tường ánh sáng của quả chuông cũng rung nhẹ một cái, Hứa Ứng giật mình dừng tay, giữ lại chút tu vi cuối cùng.

Dị hỏa đầy trời bên dưới quả chuông cũng đột ngột thu liễm, lại hóa thành một ngọn lửa nhỏ.Quả chuông ngơ ngác, nghi hoặc không thôi: “A Ứng, sao thế? Ngươi có nhận ra ta không?”Hứa Ứng kinh ngạc nhìn nó, không hiểu vì sao nói lại hỏi như vậy.Quả chuông nói: “Vừa rồi ngươi biến hóa quá kinh khủng, phát huy uy lực của rìu đá tới cực hạn, cũng kích hoạt hoàn toàn lực

lượng của dị hỏa, thậm chí ngay cả ta cũng bị ngươi tế lên, phóng thích uy lực lớn nhất.

Vừa rồi ngươi cứ như biến thành người khác!”Hứa Ứng bật cười nói: “Ngài chuông, ta vẫn là ta, không phải ai khác, ta chỉ đột nhiên cảm thấy phải tế rìu đá và dị hỏa như vậy, trong lòng không suy nghĩ nhiều.”Quả chuông nghe vậy mới yên tâm, cười nói: “Ta không muốn ngươi gặp bất trắc gì.”Nó thở phào một cái.


Vừa rồi tuy biểu hiện của Hứa Ứng khá kinh khủng, nhưng vẫn là Hứa Ứng lúc trước, không phải đột nhiên biến thành người khác.

Hứa Ứng thầm cảm động, dò hỏi: “Ngài chuông, vừa rồi ngươi có phát hiện thấy có thứ gì đó xuyên qua ánh sáng đi vào trong chuông không?”Quả chuông không khỏi kinh ngạc nói: “Tường ánh sáng của ta là hình tượng đại đạo của bản thân ta, sao lại có thứ gì xuyên qua đạo tượng của ta mà ta lại không phát hiện ra được? Ngươi hoa mắt rồi!”Hứa Ứng nói: “Rõ ràng ta cảm thấy có thứ gì đó kỳ quái xuyên qua bức tường ánh sáng, đi vào trong chuông...”Trúc Thiền Thiền đi tới khen ngợi: “Không hổ là người hộ đạo mà ta lựa chọn.

A Ứng, bản lĩnh na sư nhà ngươi thật lợi hại! Quả chuông cũng rất lợi hại!”Ngoan Thất vội vàng nói: “Còn ta thì sao?”Trúc Thiền Thiền liếc mắt nhìn hắn một cái, không nói gì tiếp.Hứa Ứng dò hỏi: “Thiền Thiền, ngươi có thấy thứ gì chui vào trong chuông không?”Trúc Thiền Thiền lắc đầu nói: “Không thấy gì cả.”Hứa Ứng hỏi Ngoan Thất, Ngoan Thất cũng không thấy.

Hứa Ứng trầm ngâm, bảo quả chuông giải trừ bức tường ánh sáng, nói: “Chúng ta tới địa điểm ẩn cảnh ẩn hóa của lão tổ Thạch gia xem thử, ta cứ có linh cảm không lành.”Quả chuông lập tức căng thẳng, vội vàng nói: “Chúng ta có thể nhốt hắn lại luyện chết hắn, đều là nhờ chiếm giữ tiên cơ.


Nếu đối đầu chính diện, chưa chắc ta đã bảo vệ được các ngươi!”Hứa Ứng kiên quyết đi vào, quả chuông đành nói: “Lát nữa các ngươi không được rời khỏi phạm miệng chuông của ta, nếu đi ra, ta sợ mình không bảo vệ được các ngươi!”Nó giải trừ tường ánh sáng, lơ lửng trên đỉnh đầu đám người Hứa Ứng.

Không có nó trấn áp, khu vực Hi Di của vị na tiên Thạch Mạt Lặc lập tức lan tỏa ra ngoài.

Một khu vực Hi Di bị đốt trụi thiêu cháy xuất hiện trước mặt bọn họ.Muốn vào khu vực Hi Di của na tiên, cần có na tiên tiếp đón, hoặc một nhân vật mạnh mẽ dùng lực phá giới, cũng như luồng kiếm khí ở Thủy Khẩu miếu, cưỡng ép mở khu vực Hi Di.Nhưng khu vực Hi Di của Thạch Mạt Lặc đã bị Thuần Dương dị hỏa thiêu đốt tới mức phá hủy không gian, hiển hiện trước mặt thế nhân.Nhìn từ ngoài vào thì nó như tờ giấy bị đốt thủng trăm ngàn lỗ, có thể thấy trên không trung vẫn đang bị đốt, năm tòa tiên sơn cũng bị châm lửa, núi non sông hồ đều bị đốt cạn, Thiên Hà cũng khô kiệt!Khu vực Hi Di của Thạch Mạt Lặc có thêm khí tức lạnh lẽo, trên không trung nơi nào cũng có khí đen, bị dị hỏa đốt cháy xèo xèo, chạy lung tung khắp nơi như từng con chuột đen bốc cháy, nhảy nhót loạn xạ trên bầu trời.Trúc Thiền Thiền vội vàng nắm lấy tay Hứa Ứng, lúc này mới thấy yên tâm hơn một chút.Hứa Ứng nhìn bốn phải xung quanh, một lát sau y ngự kiếm bay xuống bên dưới, xuyên qua Hoàng Tuyền đã bị thiêu trụi, đi sâu vào trong lòng đất.

Hoàng Tuyền kia quanh co uốn lượn, dẫn sâu xuống dưới đất, khắp nơi đầy những đường nét thô to như bị dây đai quấn quanh, chằng chịt khắp nơi, dày đặc tới mức kinh người..


trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện