Lý Sơ Ảnh không biết nên nói tiếp thế nào nữa.
Đã đến mức quỳ xuống đất cầu xin người ta rồi, còn nói gì được nữa?
“Sơ Ảnh, cậu cảm thấy thế nào?” Trần Thi Mạn vẫn không được tự tin cho lắm, nên quay đầu lại hỏi, như muốn một câu trả lời khẳng định.
Lý Sơ Ảnh nhạy bén nhận ra, hình như Trần Thi Mạn đang sợ hãi, lo lắng về điều gì đó.
Nhưng cô cũng không nghĩ nhiều, chỉ cho rằng Trần Thi Mạn lo lắng cho ông nội thôi.
Lý Sơ Ảnh gượng cười, ôm cánh tay cô ta: “Đương nhiên rồi, Thi Mạn đẹp như vậy, đừng bảo là quỳ xuống cầu xin, dù cậu có khóc lóc cầu xin, người có lòng dạ sắt đá đến mấy cũng sẽ tan chảy thôi.”
“Ha ha” Nghe được câu trả lời của Lý Sơ Ảnh, Trần Thi Mạn không khỏi cười lên.
Bàn về xinh đẹp, đúng là cô ta có chút ưu thế.
Vị cao nhân kia, dù có thanh cao hơn nữa thì cũng là đàn ông đúng không?
Đã là đàn ông, sao đối phương lại để một cô gái xinh đẹp như mình quỳ xuống đất khóc được?
“Aiz, khi ông nội tỉnh lại, nếu ông ấy biết cậu làm nhiều việc cho ông ấy như thế, nhất định sẽ rất vui” Lý Sơ Ảnh cảm thán.
“Đúng đúng đúng, chắc chắn ông sẽ cảm nhận được tình yêu của cháu gái dành cho ông.” Trần Thi Mạn cũng đồng ý, trả lời chắc nịch.
Cô ta đã bỏ ra nhiều như thế, quỳ xuống cầu xin cao nhân kia giúp đỡ rồi, hủy bỏ hôn ước có là gì đâu?
Chỉ là hủy bỏ hôn ước thôi, không quan trọng đến thế!
Triệu Lâm gọi xe chạy thẳng đến nhà họ Lý.
Khi đến trang viên của nhà họ Lý, anh thấy Lý Thanh Nham và Vương Thánh Thủ đang đứng tán gẫu ngoài cửa.
Hai người thấy Triệu Lâm xuống xe thì mỉm cười đi về phía anh.
“Giám đốc Lý, ông cứ để người anh em này của tôi bắt xe đến thế này, không được ổn lắm đâu.” Vương Thánh Thủ nhạo. báng ông ta.
“Là tôi sắp xếp không hợp lí” Lý Thanh Nham cười ha ha, nói với Triệu Lâm: “Lát nữa làm xong việc, tôi mang cậu đến kho để xe, cậu thích cái nào thì cứ lái đi. Hoặc cậu có cái xe nào thích, tôi đặt cho cậu!”
“Cảm ơn ý tốt của hai vị, không giấu hai vị, tôi còn không có cả bằng lái” Triệu Lâm trả lời.
“Thế thì thuê một tài xế đi, cũng chẳng phải chuyện lớn gì” Vương