“Người đàn ông đó trông như thế nào?” Triệu Nhạc. Huy hút một hơi xì gà, lạnh lùng nói.
“Bởi vì... Bởi vì khoảng cách quá xa, thời gian quá ngắn, mặt người đàn ông đó đầy máu nên tôi không nhìn rõ, tôi chỉ biết đó là một người đàn ông...”
Ha
Nghe vậy, Triệu Nhạc Huy thở ra một hơi nặng nề, hai mắt hơi nheo lại.
Hóa ra thực sự có cá lọt lưới! “Tôi... Tôi chỉ biết bấy nhiêu thôi, làm ơn... Cầu xin
các người thả tôi ra, tôi cam đoan sẽ không nói r: Người đàn ông gầy gò lại phun ra một ngụm máu rồi nói.
Răng rắc!
Lời còn chưa dứt thì âm thanh đã đột ngột dừng lại, Triệu Nhạc Huy dẫm lên ngực người nọ, tiếng xương gãy vang lên.
“Thằng hai, chú có chắc người ở khách sạn Crown ngày đó không phải là người nhà họ Trịnh không?” Triệu Nhạc Huy liếc nhìn người đàn ông trên mặt đất rồi hỏi.
“Chắc chắn!" Triệu Duyệt Huy gật đầu thật mạnh: “Người Trịnh gia tôi đều biết, người kia tuyệt đối là khuôn mặt xa lại”
“Xem ra dư nghiệt của nhà họ Trịnh hẳn là đã trèo lên được một người lợi hại!” Triệu Nhạc Huy khẽ gật đầu.
*Ừ!” Triệu Duyệt Huy cũng gật đầu: “Đại ca, chuyện này rất đơn giản, tôi sẽ lập tức cho người bắt con gái của Tần Hồng Viễn về hỏi là biết!”
“Chuyện này, người của nhà họ Triệu chúng ta không nên ra mặt!” Triệu Nhạc Huy suy nghĩ một lát rồi tiếp tục nói.
*Ở khách sạn Crown ngày hôm đó, người kia chỉ đề cập đến việc con gái nhà họ Trịnh bị ép nhảy sông chứ không nói về việc nhà họ Trịnh bị diệt cả nhà.”
“Hơn nữa, từ trước đến giờ hẳn vẫn không tìm tới cửa, rất có thể là hắn không biết ai gây nên chuyện nhà họ Trịnh!”
“Hiểu rồi!" Triệu Duyệt Huy gật đầu sau một lúc suy nghĩ.
“Chú giao cho Lục Quân làm đi!” Triệu Nhạc Huy lại hút thêm một hơi xì gà rồi nói thêm: “Bảo hẳn tự mình làm, càng ít người biết càng tốt!”
“Được!” Triệu Duyệt Huy gật đầu, sau đó lấy điện thoại di động ra bấm một dãy số.