Reng!
Đúng lúc này, điện thoại di động của Tần Minh reo lên, ông nghe máy.
“Không biết tôi đang họp sao?” Sau khi nhấn nút trả lời, Tân Minh trầm giọng nói: “Có chuyện gì?”
“Chủ tịch Tân, có người của Phòng Xúc tiến đầu tư cao ốc Đông Châu đến, nói rằng họ đặc biệt đến đây để. ký hợp đồng với công ty chúng ta, hơn nữa còn nói rõ phải đích thân tiểu thư ký mới được.” Giọng thư ký có chút hưng phấn.
“Thật sao!?” Nghe thấy lời này, Tân Minh suýt chút nữa thì hưng phấn nhảy dựng lên.
“Vâng, tôi vừa đưa họ đến phòng họp lớn.” Thư ký trả lời.
“Được, nói cho họ biết con bé sẽ sớm đến!” Tân Minh vui mừng khôn xiết.
“Cha, có chuyện gì mà cha cao hứng như vậy?” Sau khi Tần Minh cúp điện thoại, Tân Hồng Giang mỉm cười hỏi, đã lâu rồi ông ta không thấy cha mình hưng phấn như vậy.
“Ha ha, chuyện tốt, một cực chuyện tốt!” Tân Minh cười hai tiếng rồi nhìn Tân Vũ Kiều: “Nhỏ Kiều, con thật sự là ngôi sao may mắn của nhà họ Tân chúng tai”
“Ông nội, có chuyện gì vậy?” Vẻ mặt Tần Vũ Kiều tràn đầy kinh ngạc.
“Người của bộ phận xúc tiến đầu tư của cao ốc Đông Châu trực tiếp đến công ty chúng ta, chỉ đích danh con ký hợp đồng!” Tân Minh tiếp tục cười.
“Con nhanh gọi điện thoại cho Kiên thiếu, cảm ơn cậu ấy cho đàng hoàng, tối nay chúng ta mời cậu ấy ăn tối, bảo cậu ấy nể mặt tới dự!”
“AI?” Cha con Tân Hồng Giang cùng lúc kêu lên.
“Ông nội, là thật sao!?” Tân Vũ Kiều hơi sững sờ rồi lớn tiếng hỏi.
“Đương nhiên là thật, người của bên kia đã ở trong phòng hội nghị rồi, còn có thể là giả sao?” Tân Minh mỉm cười đáp.
“Quá tốt rồi!” Tân Vũ Kiều hoan hô.
“Ha ha, còn không phải là chuyện cực tốt sao?”