Mạc Hân Hy cũng muốn dậy, nhưng lại bị anh đèn trán khẽ hôn một cái: “Trời lạnh lắm, em hãy ngủ thêm một chút nữa đi”
Sau đó, anh mới đi về phía cứ, mở cửa phòng ra.
“Nhị bảo, con muốn rèn luyện sức khỏe như thế nào?” Anh vẫn chưa thể nào lý giải được hành động khác thường của con trai.
Con trai muốn rèn luyện sức khỏe, đây là chuyện tốt, cho dù là có chút vất vả, nhưng người bố này vẫn sẽ ủng hộ.
Lục Vũ Lý sờ lên cằm của mình: “Bố ơi, con cảm thấy những lời mà bố nói ngày hôm qua rất là đúng, tương lai con sẽ phải làm ảnh đế, nhất định phải quản lý vóc dáng của mình cho tốt, cần phải rèn luyện thói quen tốt cho sức khỏe ngay từ khi còn nhỏ.”
Lục Khải Vũ kinh ngạc nhìn con trai một chút, sau đó đưa tay sờ lên trán của nó: “Nhị bảo, con cảm thấy sao rồi? Con phát sốt sao?”
Tên nhóc này ngày hôm qua còn rất tham ăn thịt viên đấy! Này, sao mà chỉ mới qua một buổi tối liền đổi tính đổi nết rồi?
Lục Vũ Lý đẩy tay anh ra: “Bố, con không có phát sốt, con đang rất nghiêm túc”
Trong lúc nói chuyện, bọn họ đã đi tới dưới lầu cư xá.
Khu chung cư Ánh Trăng rất lớn, lúc này chỉ mới hơn sáu giờ sáng, ngoại trừ đèn đường mờ vàng và bác bảo vệ đang đi tuần tra ra, trong khu cư xá căn bản là không có khác.
Anh theo Lục Vũ Lý chạy bộ trên con đường lớn trong tiểu khu, mới được khoảng chừng hai mươi phút, Lục Vũ Lý đã ngừng lại thở hổn ha hổn hển.
“Đi thôi, Nhị bảo, nên trở về đi ăn cơm rồi.
chạy được hai mươi phút cũng xem như là không tồi rồi” Anh đang kéo tay con trai chuẩn bị trở về thì đột nhiên lại nhận được cuộc gọi của Mộ Dung Lãnh Nam.
“Nhị bảo, con đi về trước đi, bố phải nghe điện thoại đã”
Thấy con trai đã đi lên tầng lầu số một, anh mới ấn nút trả lời của điện thoại.
“Tổng giám đốc Lục, thật sự là ngại quá, bởi vì sơ sót của chúng tôi cho nên đã để Thạch Thiên