“Ai, trường học này không được a, ngài xem con trai tôi bị đánh, tôi chuẩn bị mấy ngày nữa chuyển trường cho con tôi.” Tân Vĩ muốn nắm tay đứa bé vào, để có thể cùng nhân vật này nói thêm mấy câu.
Tuy rằng Âu Minh Hiên thân phận như vậy, hắn tuyệt đối trèo cao không được, nhưng quen mặt cũng tốt!
“Phải không? Tôi cũng chuẩn bị chuyển trường cho con tôi.” Âu Minh Hiên nói.
“Thiên kim cũng bị khi dễ sao? Là ai lá gan lớn như vậy!” Tân Vĩ lập tức cả giận nói.
“Ha ha, không phải. Là bởi vì nơi này có người quá đáng đánh đòn, tôi đau lòng con gái tôi sẽ đánh đau tay.” Âu Minh Hiên cười như không cười.
Tân Vĩ nghe lời này có gì đó không đúng: “A?”
“Ba! Ba còn cùng hắn phí lời làm gì! Ba mau giúp con đánh hắn! Chính là con gái hắn đánh con.” Cậu nhóc mũm mĩm trong lòng Tân Vĩ không kiên nhẫn mà đá chân.
Tân Vĩ trực tiếp ngây dại: “Con…… Con mới vừa nói cái gì?”
“Hắn chính là ba của Hoa Niếp Niếp a, hắn vừa rồi chính miệng nói!” Tân Tiểu Bảo kích động nói.
“Tân tổng giám, đây là con trai ông?” Âu Minh Hiên biết rõ cố ý hỏi.
“Không! Không phải!” Tân Vĩ theo bản năng mà phủ nhận, vài giây sau mới phản ứng lại, vẻ mặt đưa đám nói: “Ách…… Là…… Là khuyển tử…… Thực xin lỗi! Thật sự rất xin lỗi! Tôi thật sự không biết cô nương này là khuê nữ của ngài a! Nhìn nhất chiêu nhất thức này, nhìn lực đạo đánh người này của cô bé, thật là hổ phụ vô khuyển nữ a! Nhất định là Hạ Tiểu Bạch! Nhất định là nó sai!”
Lại nói con gái Âu Minh Hiên sao lại họ Hoa?
Chuyện kỳ quái hôm nay cũng quá nhiều rồi!
Bất quá, chuyện đã biến thành như vậy, đành phải nhanh chóng nghĩ cách vãn hồi, hiện tại đã không thể đắc tội Âu Minh Hiên, lại không thể mất mặt trước mặt con trai, cho nên hắn đành phải đem mũi dùi chuyển hướng về phía một đứa bé khác.
Bởi vì Tiểu Bạch thành tích quá tốt, ở trường học quá nổi tiếng, cho nên phụ huynh đều nhận ra cậu, Tân Vĩ cũng liếc mắt một cái nhận ra cậu.
Đang khí thế dạt dào mà trừng mắt nhìn Hạ Tiểu Bạch phía đối diện……
“Âu