Đối với việc gây dựng sự nghiệp, tất nhiên Triệu Dật cũng muốn tiết lộ cho Liễu Vũ Phi biết. Tuy bây giờ chưa thể nói cho gia đình, nhưng sau này hắn sẽ từ từ nói chuyện. Làm vậy thì về sau hắn muốn làm gì mới không bị trói chân trói tay.
“Thật ra, lần trước mình tới Giang Châu chính là vì việc này. Nếu không thì cậu nghĩ mình đột nhiên chạy đến Giang Châu làm gì? Mình cũng đâu thể lúc nào cũng dùng tiền của bố mẹ.”
Liễu Vũ Phi biết Triệu Dật có tài, hơn nữa đã nói là sẽ làm. Hắn nói lập nghiệp thì chắc chắn là thật sự lập nghiệp: “Lợi hại như vậy, cậu chuẩn bị làm cái gì?”
Triệu Dật cười híp mắt trả lời: “Làm về lĩnh vực đầu tư.”
Liễu Vũ Phi nhớ tới hồi nghỉ hè, lúc đó Triệu Dật đã dùng lượng lớn thời gian trong thư viện. Nhớ tới đống sách kinh tế mà hắn đã đọc, trong lòng cô càng thêm bội phục.
Thực ra, đối với cô mà nói thì việc Triệu Dật kiếm được bao nhiêu tiền hoặc đạt được thành tựu gì, cô hoàn toàn không bận tâm. Cái cô để ý chính là, việc Triệu Dật nghĩ đến liền lập tức đi làm!
Nhìn lại những người khác, sau khi tốt nghiệp cấp 3 đều đi chơi khắp nơi. Triệu Dật một bên chơi, một bên cũng chuẩn bị mở công ty để lập nghiệp. Lúc này trường học vừa khai giảng, học sinh khác còn đắm chìm trong không khí mới ở đại học, còn đang làm quen sân trường. Triệu Dật thì đã giống như người trưởng thành đi xã giao. Bắt đầu kết giao những người có tài nguyên trong xã hội, hắn đã bắt đầu tạo cho mình một mạng lưới quan hệ.
Khó trách, mẹ cũng đánh giá Triệu Dật là chàng trai thành thục trầm ổn......
Liễu Vũ Phi trầm mặc hai giây, lập tức đem chuyện uống rượu với gái ở bar ném đi sau đầu.
Kỳ thực cô vẫn có chút ghen tuông, nhưng không phải không biết nói lý. Cô cũng biết đàn ông lập nghiệp, những chuyện phóng túng thế này muốn tránh khỏi là chuyện không thể nào.
Cô lập tức quên hết mọi chuyện, chủ động thay đổi chủ đề: “Buổi cưỡi ngựa thế nào? Chơi vui không?”
Triệu Dật cười nói: “Rất thú vị! Còn làm 1 cái thẻ hội viên, mua một con ngựa. Lần sau cậu qua đây, mình dẫn cậu đi chơi.”
Liễu Vũ Phi lập tức kinh hỉ vô cùng: “Có thật không, cậu mua một con ngựa sao?”
“Ừ, lúc ở chuồng ngựa mình đã thi đấu đua ngựa, còn làm quen với chủ tịch của điện ảnh Kim Hồng. Tối hôm qua uống rượu có cả anh ta, bọn anh hẹn vào cuối tháng 9 sẽ cùng đi chọn ngựa ở New Zealand....”
Nghe Triệu Dật nói làm quen với chủ tịch điện ảnh Kim Hồng, Liễu Vũ Phi trong lúc nhất thời có chút giật mình. Mặc dù cô không phải quá quan tâm tới giới phim ảnh, nhưng cô cũng có