Trình Tâm Nghiên thấp thoáng cảm thấy Kiều Mộc đối với cô ta có phần lạnh lùng hơn nhiều, cô ta không được vui lắm, mỗi ngày cô đều dùng tài khoản phụ nói lời đường mật với anh Thanh trên Weibo, cô ta cũng không có lạnh lùng với cô nữa đó. Người phụ nữ này thật biết cách nịnh nọt.
Lên máy bay toàn bộ thiết bị đều tắt máy, không còn ống kính máy quay, Trình Tâm Nghiên nhắm mắt ngủ bù, không thèm quan tâm Kiều Mộc.
Chương trình kỳ này cô ta nhất định phải biểu hiện thật tốt, lần trước đã làm nổi bật Kiều Mộc rồi, kỳ này nhất định không được.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang copy không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Cô ta và người quản lý Tôn Mẫn đã nghiên cứu qua Kiều Mộc ở kỳ trước, có được kết luận là phải cố gắng gần gũi với cuộc sống một chút. Chuyện này đối với Trình Tâm Nghiên mà nói có chút khó khăn, cô ta là công chúa nhỏ, sao có thể gần gũi cho được? Nhưng cô ta vẫn sẽ cố gắng, chỉ cần có thể giẫm đạp Kiều Mộc xuống dưới, bảo cô ta làm gì cũng được.
Toàn bộ khách mời tham gia đều đã đến địa điểm tập hợp vào khoảng mười giờ sáng, bốn nhóm khách mời chào hỏi lẫn nhau. Lần đầu gặp mặt nên mọi người đều rất khách sáo.
Kiều Mộc đã tìm kiếm qua thông tin về những người này, biết được đại khái về bọn họ.
Nhóm người mẫu một người tên là Châu Lan, một người tên là Văn Văn, đều là người mẫu top một trong nước, ở nước ngoài cũng rất có danh tiếng. Hai người từ lúc vào ngành đã là bạn bè của nhau, quen biết mười năm rồi.
Nhóm diễn viên một người tên Hạ Tình, một người tên Mục Đồng Dồng, mấy năm trước bởi vì một bộ phim mà quen biết nhau, Hạ Tình diễn nữ chính, Mục Đồng Đồng diễn nữ phụ. Sau nhiều năm, Mục Đồng Đồng hiện tại cũng nổi tiếng, có thể diễn nữ chính rồi. Hai người cũng xem như diễn viên đang hot. Nhưng để mà so sánh thì lưu lượng của Hạ Tình lớn hơn, thuộc về tiểu hoa lưu lượng.
Nhóm hot girl nổi tiếng, một người tên là Hàn Duyệt, một người tên là Trần Tư Vận, hai người là hot girl nổi tiếng trên mạng, thỉnh thoảng tham gia một chút hoạt động về thời trang.
So với họ thì Kiều Mộc được xem là một người mới, nhưng cô có công ty làm hẫu thuẫn, cũng không phát hiện có ai xem thường cô.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang copy không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Đạo diễn thấy bốn nhóm đã chào hỏi xong, thích hợp đứng ra chủ trì hiện trường. Đầu tiên là bảo lần lượt từng người chào hỏi khán giả, sau đó ông ta mới nói chuyện chính: “Cuộc bỏ phiếu mấy hôm trước của chúng ta mọi người còn nhớ chứ?”
“Đương nhiên là nhớ, nhưng mà không nhìn được phiếu bầu.” Hàn Duyệt của nhóm hot girl nổi tiếng hoạt bát trả lời.
Bạn của cô, Trần Tư Vận cũng nói theo: “Đạo diễn Vương, có phải ông muốn công bố cuộc bỏ phiếu không? Mau lên, tôi tò mò quá.”
Hạ Tình và Mục Đồng Đồng cũng hưng phấn nói vài câu, từ đây có thể nhìn ra tính cách của khách mời mỗi nhóm, nhóm người mẫu và nhóm của Kiều Mộc có phần im lặng hơn, không có hoạt bạt như hai nhóm kia.
Đạo diễn Vương cười hà hà đưa tay lên, ý bảo mọi người yên lặng: “Phải công bố rồi, nhưng trước khi công bố, tôi phải nói trước về việc xếp hạng của cuộc bỏ phiếu này có tác dụng gì.”
Hàn Duyệt: “Vậy ông mau nói đi, có phải liên quan đến nhà ở không?”
“Ồ? Hàn Duyệt đoán đúng rồi. Quả thực liên quan đến nhà ở tiếp sau đây của mấy cô.” Đạo diễn Vương chỉ về tòa kiến trúc cổ ở phía sau: “Hai đêm tiếp theo bốn nhóm các cô đều phải ở chỗ này, những căn nhà này có tốt có xấu, phải xem các cô rút thăm trúng cái nào.”
“Rút thăm? Đạo diễn Vương, ý của ông là người có số phiếu bầu cao sẽ được rút trước? Chứ không được chọn ngay?” Trình Tâm Nghiên nhạy bén bắt được thông tin quan trọng, hỏi.
Đạo diễn Vương cáo già cười: “Ừ, chính là như vậy.”
Toàn bộ khách mời lập tức xụ mặt, nhưng cư dân mạng thì thích thú: [Hahaha, tôi biết ngay là tổ chương trình nhiều mánh khóe mà.]
[Quả nhiên không dễ dàng cho khách mời chọn căn nhà tốt ngay. Thế này thì hạng nhất cũng chẳng thú vị gì rồi.]
[Đúng đó, toàn dựa vào may mắn. Uổng công tuần trước tôi còn điên cuồng bỏ phiếu cho chị Tâm Nghiên, bây giờ chẳng có tác dụng gì rồi.]
Quả thực không có ích gì cả, sau khi số phiếu công bố ra, Trình Tâm Nghiên và Kiều Mộc hạng nhất, nhưng Trình Tâm Nghiên rút trúng căn nhà tệ nhất.
Nhóm diễn viên hạng nhì, rút được căn nhà tốt thứ hai.
Nhóm người mẫu thứ ba, rút được căn nhà tốt nhất.
Nhóm hot girl nổi tiếng thứ tư, rút được căn nhà tốt thứ ba.
Kiều Mộc và Trình Tâm Nghiên đi đến căn nhà của bọn họ, Kiều Mộc còn tưởng rằng rách nát lắm, nhưng cũng chỉ có một chút mà thôi. Thực ra bên trong đã được sắp xếp sạch sẽ gọn gàng, cô cười thoải mái nói: “Tạm được mà, cũng không đến nỗi quá tệ.”
Nhưng Trình Tâm Nghiên xem thường, căn nhà này quá nhỏ, hai bên là giường, chính giữa chỉ có một chiếc tủ dài ngăn cách, mà ánh sáng cũng rất u ám. Nhưng cô ta ghi nhớ phải gần gũi với cuộc sống, cố gắng mỉm cười: “Ừ, không tệ, tôi còn tường sẽ là kiểu nhà cỏ chứ.”
“Đúng đó, tôi cũng nghĩ thế.” Kiều Mộc nhìn qua chiếc giường ở hai bên hỏi: “Tâm Nghiên, cô muốn ngủ bên nào.”
“Tôi sao cũng được, Mộc Mộc, cô thì sao?” Trình Tâm Nghiên dịu dàng hỏi.
Kiều Mộc nói: “Tôi cũng thế, hay vậy đi, tôi nghỉ bên phải nhé.”
“Được, vậy tôi ngủ bên trái.” Hai người kéo vali của mình về phía giường.
Đột nhiên sau lưng Kiều Mộc vang lên tiếng hét thất thanh của Trình Tâm Nghiên, cô và tổ quay phim đều giật nảy mình.
“Á! Gián! Có gián!”
Trình Tâm Nghiên sụp đổ hét lớn, không ngừng lùi về sau, bị vấp nhếch nhác ngã trên đất.
Kiều Mộc nhanh chóng quay đầu nhìn.
Có người trong tổ quay phim nhấc chân giẫm, nhưng người anh em gián này rất linh hoạt, lướt qua mọi người lao đến chỗ Kiều Mộc.
Có cư dân mạng có cùng nỗi sợ gián gõ chữ: [Tổng giám đốc Kiều, mau chạy đi!]
[Chồng ơi cẩn thận! Đang chạy về phía anh rồi kìa!]
[Đáng sợ quá, tôi sợ nhất là gián đó.]
[Sao tổng giám đốc Kiều không chạy, không lẽ cô ấy bị dọa ngốc rồi sao?]
[Nhát gan quá, gián thì có gì mà sợ chứ.]
Mọi người đều cho rằng Kiều Mộc bị dọa ngốc rồi nên mới không nhúc nhích, kết quả gián vừa bò đến trước mặt, cô lạnh lùng nhanh chân giẫm chết nó.
Cư dân mạng: “…”
[Phụt—Quả nhiên tổng giám đốc Kiều không phải cô gái bình thường.]
[Lực chân của tổng giám đốc Kiều không tệ.]
[Chồng thật lợi hại, vừa có tiền vừa có gan lớn.]
Kiều Mộc nào biết bản thân giẫm chết một con gián cũng được khen ngợi. Trong mắt cô, gián không hề đáng sợ, từ nhỏ cô đã trưởng thành trong cô nhi viện, thường xuyên nhìn thấy gián, cô còn dám bắt nó bỏ lên tay chơi nữa cơ.
Có gì đáng sợ đâu.
Giấm chết gián, cô dìu Trình Tâm Nghiên đứng dậy nói: “Tâm Nghiên, cô nhìn đi, nó chết rồi, không cần sợ nữa.”
Trình Tâm Nghiên quay đầu nhìn xác chết trên đất lại hét lên, che mắt không dám nhìn: “Mau quét đi, đáng sợ quá. Không, tôi ra ngoài thì hơn, căn nhà này tôi không ở nổi nữa.”
Trình Tâm Nghiên dường như sợ gián thật, bây giờ cô ta vô cùng bài xích căn phòng có gián xuất hiện này, không muốn vào ở nữa, tổ chương trình cảm thấy khó xử.
Bởi vì nhà đều được sắp xếp trước, cũng không thể thay đổi dễ dàng. Cuối cùng Châu Lan và Văn Văn của nhóm người mẫu biết được chuyện này, đi đến đề nghị đổi phòng với bọn họ.
Từ tệ nhất đổi sang căn phòng tốt nhất, cư dân mạng bất đồng ý kiến.
[Trình Tâm Nghiên cũng õng ẹo quá rồi thì phải? Có cần đến mức đó không? Một con gián mà thôi, tôi không tin căn nhà cô ta thường ở chưa từng xuất hiện qua gián!]
[Đúng đó, từ căn phòng tệ nhất đổi sang căn phòng tốt nhất, bắt nạt Châu Lan và Văn Văn không nổi tiếng bằng cô ta, có lòng tốt chứ gì?]
[Chút khó khăn này mà cũng không khắc phục nổi còn đến tham gia chương trình thực tế làm gì, không chịu nổi cực khổ thì đừng có kiếm đồng tiền này!]
[Mọi người đừng kích động như thế có được không? Có một số người vốn dĩ đã rất sợ gián, cũng có thể hiểu được mà.]
[Chị tôi là em gái nuôi của tổng giám đốc Cố, nhà họ Cố nhiều tiền ra sao không phải các người đều biết sao, cô ấy là công chúa nhỏ trong nhà, có chút õng èo cũng là bình thường thôi.]
[Tổng giám đốc Kiều người ta cũng rất có tiền, sao không thấy cô ấy õng ẹo? Tôi thấy cô ta chính là làm quá lên! Uổng công tôi còn bỏ tiền mua nhạc cô ta phát hành nữa, lỗ chết mất. Tôi muốn đi ủng hộ Vương Gia Di của công ty tổng giám đốc Kiều.]
Trình Tâm Nghiên đại khái biết được bản thân đổi phòng sẽ khiến cư dân mạng bất mãn, nhưng cô ta thật sự không thể ở được trong căn phòng có khả năng gián sẽ xuất hiện được nữa. Cô ta an ủi chính mình, không sao đâu, chỉ cần phía sau biểu hiện tốt thì cô ta nhất định có thể vớt vát lại hình tượng của bản thân.
Nhưng không thể ngờ rằng Kiều Mộc không sợ gián, có lẽ liên quan đến xuất thân bình thường của cô, đứa trẻ nghèo nàn đương nhiên là phải ở trong căn nhà đầy gián rồi.
Cô ta quay mặt lại với ống kính, bĩu môi xem thường.
Kết thúc chuyện con gián. Các nhóm đều nhận được một tấm thẻ nhiệm vụ có liên quan đến bữa trưa. Thẻ nhiệm vụ đưa cho bọn họ hai lựa chọn, một là đến nhà bếp tự mình nấu ăn, hai là tự bỏ tiền túi ra ngoài ăn.
Khách mời của bốn nhóm đều lần lượt đi ra khỏi phòng mình, mọi người đều đi về phía nhà bếp, nhìn thấy bếp lò cần phải nhóm củi, Hàn Duyệt lập tức lắc đầu nói: “Tớ thấy mình nên ăn ngoài thì hơn. Tớ chưa nấu qua bếp này bao giờ.”
Trần Tư Vận khoác tay bạn mình: “Tớ cũng không được, nhóm chúng tôi lựa chọn tự bỏ tiền ăn bên ngoài.”
Nhóm diễn viên Hạ Tình và Mục Đồng Đồng nhìn nhau, xích lại gần bàn bạc, cũng nói muốn ra ngoài ăn.
Nhóm người mẫu cũng vậy.
Kiều Mộc nghe thế thì quay đầu nhìn nhóm người mẫu: “Chị Lan, chị Văn, em mời hai người ăn coi như cảm ơn hai người đã đổi phòng cho nhóm tụi em.”
Châu Lan xua tay: “Cảm ơn gì chứ, có sao đâu mà. Mọi người cùng tham gia chương trình, giúp đỡ chăm sóc lẫn nhau cũng là điều bình thường.”
Văn Văn nói: “Đúng thế, Mộc Mộc, em đừng khách sáo, chúng ta có thể đến quán ăn.”
“Vậy chúng ta cùng ăn một chỗ đi?” Hạ Tình đề nghị.
Mọi người gật đầu, đều cảm thấy không tồi. Hôm nay là ngày đầu tiên gặp mặt, cùng nhau ăn cơm để tăng thêm tình cảm lẫn nhau.
Nhưng lúc này lại xuất hiện một giọng nói không giống ý mọi người, Trình Tâm Nghiên dịu dàng nói: “Mộc Mộc, chúng ta đừng ra ngoài ăn nữa, tổ chương trình đã chuẩn bị nguyên vật liệt cho chúng ta rồi. Tôi cảm thấy chúng ta có thể tự mình nấu, đã đến tham gia chương trình rồi thì nên làm theo quy định vẫn hơn.”
Trình Tâm Nghiên tự cho rằng như vậy là gần gũi, nào ngờ hành vi đặc biệt này của cô ta trông hệt như một tên ngốc. Còn nói phải làm theo quy định của chương trình, dường như đang chế giễu những nhóm khác vậy.
Phải biết rằng tổ chương trình cho phép bọn họ ra ngoài ăn, ai cũng không vi phạm quy tắc trò chơi cả.
Kiều Mộc gượng gạo nhìn Trình Tâm Nghiên, không biết nữ chính này đang nghĩ gì nữa, cô nói: “Tâm Nghiên, mọi người đều ra ngoài ăn, chúng ta không làm nữa nhé? Đúng lúc có thể cùng nhau ra ngoài rồi.”
“Nhưng nếu chọn ra ngoài hết thì chỗ nguyên liệu này thật lãng phí, có phải cô sợ không nấu được không? Cô yên tâm, tôi rất biết nấu đó.” Trình Tâm Nghiên cố gắng vớt vát lại hình tượng của mình.
[Trình Tâm Nghiên đang làm gì thế? Sao giống như mất não vậy.]
[Không lẽ cô ta cho rằng hành vi đơn độc như vậy rất thú vị đấy chứ?]
[Không hòa đồng chút nào, giống như bình giấm chua vậy.]
Cũng có cư dân mạng khen ngợi Trình Tâm Nghiên: [Tôi cảm thấy cô ấy khá tốt, việc gì cứ phải bỏ tiền