Hà Viện cho rằng bản thân mình nghe nhầm, há hốc miệng, không xác định hỏi ngược lại: “Tổng giám đốc Kiều, vừa rồi cô nói gì vậy?”
Kiều Mộc tâm địa lương thiện lặp lại: “Tôi nói ra cửa quẹo trái, không tiễn.”
“Không phải… ý của cô là muốn tôi đi? Cô không ký với tôi nữa ư?” Hà Viện không thể tin nổi, cùng lúc trong lòng có một chút hoảng loạn.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang copy không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Bộ phim này có vốn đầu tư rất lớn, ít nhất thì thông tin trước mắt là như vậy, đạo diễn cũng tương đối đáng tin, trước kia đã từng quay mấy bộ phim nổi tiếng, ngoại trừ nam chính không đủ nổi tiếng ra thì phối hợp diễn cũng đều là những nhân vật chính kịch quen thuộc.
Vừa rồi người quản lý còn bảo cô ta khi vào thử vai nhất định phải dốc hết sức lực, thể hiện cho tốt để dành được bộ phim này.
Cô ta cũng cho rằng dựa vào độ nổi tiếng và năng lực nghiệp vụ của bản thân, chuyện này chắc chắn không thể thay đổi được nữa. Đương nhiên, không có nói khi đổi nam chính, sự việc tiến triển quả thực giống như cô ta nghĩ.
Làm sao có thể... làm sao lại... thay đổi rồi, tổng giám đốc Kiều này nhất định muốn giữ Đồng Phi lại sao?
Nâng đỡ đến mức như này ư?
Là Đồng Phi biết hầu hạ hay là tổng giám đốc Kiều yêu vào nên ngu rồi?
Hà Viện suy nghĩ lung tung, trong lòng vẫn đang ôm may mắn xoay chuyển được, thế nhưng Kiều Mộc lại tàn nhẫn đập đổ vọng tưởng của cô ta: "Không ký nữa, cô Hà danh tiếng lớn như thế, đoàn làm phim chúng tôi mời không được, xin mời về cho."
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang copy không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
"Tôi... tổng giám đốc Kiều tôi..." Lòng Hà Viện rồi loạn, mong muốn cứu vãn được một chút, thế nhưng lời tỏ ra yếu thế đến bên miệng làm thế nào cũng không nói ra được, điều này quá mất mặt rồi, vừa rồi bản thân diễu võ dương oai, bây giờ lại vả mặt ngay lập tức nói có thể chấp nhận Đồng Phi, thế không phải tự mình hạ thấp địa vị sao?
Không được, không được tỏ ra yếu thế, bây giờ chắc chắn là một trận cờ, tổng giám đốc Kiều chắc chắn là đang thăm dò giới hạn của cô ta, cô ta phải kiên trì, không thể thua Kiều Mộc được.
Chỉ cần bản thân mình giữ vững thái độ, bọn họ vòng một vòng không tìm được người thích hợp vẫn là quay lại mời cô ta mà thôi, nói không chừng đến lúc đó còn có thể tăng tiền thù lao nữa.
Nghĩ đến đây, Hà Viên miễn cưỡng bình tĩnh trở lại, biểu cảm khôi phục lại vẻ ngạo mạn lúc ban đầu nói: "Được thôi, nếu tổng giám đốc Kiều đã nói thế, vậy tôi cũng không ở lại đây làm chậm trễ thời gian của mọi người nữa, kịch bản tôi nhận được mỗi ngày nhiều không xem hết, nói không chừng không qua mấy ngày nữa tôi vào đoàn làm phim khác rồi, đến lúc đó đoán chừng tổng giám đốc Kiều cũng chưa khai máy nổi đâu."
Cô ta đang ám thị với Kiều Mộc rằng cô ta rất nổi tiếng, bảo cô tốt nhất nghĩ rõ ràng sớm một chút. Nếu không lần sau Kiều Mộc tới tìm cô ta lần nữa, cô ta còn có thể lùi một bước chấp nhận Đồng Phi kia.
Có kim chủ sao, cô ta không dây nổi sao?
Hà Viện ưỡn ngực ngẩng cao đầu đi ra, cánh cửa mở rồi lại đóng, Lý Lập Huy chau mày nói: "Tổng giám đốc Kiều, nếu như chúng ta không mời Hà Viện, vậy cần mời ai đây? Đoàn làm phim chúng ta hiện giờ chỉ thiếu mỗi nữ chính."
Người sản xuất nói theo: "Đúng vậy, tổng giám đốc Kiều, có cần tôi đi mời thêm những người khác đến thử vai, hay là miễn cưỡng chọn một người trong những người lúc trước?"
"Cũng không cần miễn cưỡng." Kiều Mộc lật giở sơ yếu lý lịch của người mới của học viện đào tạo chính quy mà cô cảm thấy có cảm giác CP với Đồng Phi, ngón tay dài chỉ vào, kiên quyết nói: "Chọn người này đi."
"Hả? Tổng giám đốc Kiều, cô định dùng người mới để đóng cả nam lẫn nữ chính sao?" Lý Lập Huy lo lắng: "Điều này có chút tăng rủi ro, sau này có lẽ sẽ gặp rắc rồi trong việc thu hút nhà đầu tư..."
"Không sao, những chuyện này đợi quay xong rồi nói sau. Đạo diễn Lý, ông chỉ cần phụ trách làm sao quay phim cho hay, cắt ghép phải đẹp, những thứ khác không cần quan tâm." Kiều Mộc cho Lý Lập Huy thuốc an thần: "Chỉ là kỹ năng diễn xuất của người mới đào tạo chính quy non nớt hơn Hà Viện một chút, làm phiền đạo diễn Lý hướng dẫn cho tốt, đừng đại khái cho qua."
"Vâng vâng vâng, tổng giám đốc Kiều yên tâm, tôi biết phải làm gì." Lý Lập Huy biết hiệu quả Kiều Mộc muốn, bản thân ông cũng sẽ không sơ xuất.
"Vậy người mới này, tổng giám đốc Kiều không trực tiếp đưa người đến ký hợp đồng với công ty mình sao, sau này nổi rồi cũng coi như không nâng đỡ công cốc." Người sản xuất thiện chí nhắc nhở Kiều Mộc.
Kiều Mộc cười đáp: "Đương nhiên phải ký rồi, tôi cũng không ngốc đâu."
Nam nữ chính đều là người mới, tất nhiên là phải ký dưới danh nghĩa công ty mình rồi, cho cơ hội chung quy vẫn là cho cơ hội, thế nhưng cô vẫn muốn suy xét về lợi ích.
Diễn viên phỏng vấn lúc trước căn bản đều đã rồi đi, nhân vật nữ chính Vương Kha cũng đã đi, Kiều Mộc bảo nhà sản xuất Trần thông báo cho Vương Kha, xem xem cô ấy có đồng ý ký hợp đồng với công ty bọn họ hay không.
Nói thật, điều này căn bản sẽ không bị trì hoãn, đối với sinh viên đang đi học mà nói, trong khoảng thời gian đi học có thể diễn vai nữ một, điều này là cơ hội tốt ngàn năm có một, nói không chừng một lần là nổi tiếng, từ nay về sau một bước lên mây.
"Những việc còn lại giao cho mọi người, tôi đi trước đây." Kiều Mộc bàn giao xong công việc thì đứng dậy.
Đạo diễn, phó đạo diễn và nhà sản xuất lần lượt đứng dậy tiễn cô, Kiều Mộc giơ tay: "Không cần tiễn đâu, mọi người làm việc đi."
Cô gỡ kính râm treo trên cổ áo xuống đeo lên, sau khi đi ra ngoài thì cô nghe thấy Đổng Phi gọi cô, đoán chừng đã ở bên ngoài chờ cô rất lâu.
Kiều Mộc xoay người lại, cong môi cười nói: "Đồng Phi, sao thế?"
Biểu cảm của Đồng Phi có hơi kích động nhìn về phía cô, từ sau khi biết hợp đồng của bản thân được giải quyết, ngày hôm nay là ngày đầu tiên cậu gặp được Kiều Mộc, người ta là tổng giám đốc, cậu cũng không có cách nào gặp mặt bất cứ lúc nào được.
"Tổng giám đốc Kiều, chuyện hợp đồng, tôi thật sự không biết phải cảm ơn cô như thế nào." Đồng Phi nói, cúi người sâu một góc chín mươi độ: "Tổng giám đốc Kiều, cảm ơn cô! Rất biết ơn cô!"
Kiều Mộc vỗ vỗ vai cậu: "Không sao, tôi cũng không phải nhà từ thiện. Cậu đã ký với công ty tôi rồi đó, sau này phải chăm chỉ kiếm tiền cho tôi đấy."
"Nhất định nhất định ạ! Tôi sẽ ở công ty của tổng giám đốc Kiều cả đời, chỉ cần cô không ghét bỏ tôi, tôi sẽ cố gắng hết sức vì công ty." Đồng Phi nói rất chân thành.
Kiều Mộc biết lúc này cậu nói thật lòng, chỉ là lòng người sẽ thay đổi, lúc trước chuyện như đinh đóng cột không thể thay đổi được nữa cũng sẽ vì đủ các loại nguyên nhân mà trở nên hoàn toàn thay đổi.
Thế nên, quý trọng thời điểm hiện tại là được, đừng quá tích cực: "Được, sự cảm kích của cậu tôi nhận được rồi, diễn bộ phim này cho tốt nhé."
"Tôi sẽ diễn tốt ạ! Đảm bảo không để tổng giám đốc Kiều thất vọng!" Đồng Phi hai mắt sáng ngời nhìn Kiều Mộc.
Kiều Mộc cong mày mỉm cười: "Tôi còn có việc, đi trước nhé."
"Tổng giám đốc Kiều đi thong thả ạ." Đồng Phi vẫn đưa mắt nhìn theo Kiều Mộc biến mất ở góc quẹo, tâm trạng kích động vẫn không có cách nào để bình tĩnh lại được.
Cậu cảm thấy Kiều Mộc chính là ân nhân cứu mạng của bản thân, nếu như không phải cô, bản thân cậu vẫn sẽ bị chèn ép thêm bốn năm. Bốn năm này, hơn một nghìn ngày đêm, cậu căn bản không dám đảm bảo bản thân sẽ không sụp đổ vào một ngày nào đó, tự mình cam chịu, từ nay về sau sẽ không đứng dậy được nữa.
Là Kiều Mộc kéo cậu ra khỏi vũng bùn, để cậu có được ánh nắng mặt trồi thêm một lần nữa, cậu thật sự cảm kích Kiều Mộc từ tận đáy lòng. Phần ân tình này, cậu sẽ nhớ kỹ mãi mãi, cũng sẽ dùng hành động của mình để báo đáp cô!
Kiều Mộc vào thang máy đi xuống bãi đỗ xe dưới tầng hầm, mở khóa xe thể thao, đèn của chiếc Bugatti màu đen sáng lên rất chói mắt, đây là xe thể thao lúc trước cô đi mua cùng Kỳ Anh, khi đó đã mua hai chiếc, hai ngày trước cuối cùng cũng lấy về được từ chỗ hải quan.
Cúi lưng ngồi vào trong, Kiều Mộc tiện tay ném túi xách sang ghế lái phụ, ung dung thong thả khởi động xe thể thao, sau đó thắt dây an toàn, đạp chân ga, điêu luyện lái xe ra khỏi bãi đỗ xe.
Tiếng vù vù của động cơ xe thể thao giống như lời khuyên chân thành giúp người trần bừng tỉnh. Cùng lúc đó Hà Viện trong xe bảo mẫu ở bãi đỗ xe dưới tầng hầm vô cùng chấn động, biểu cảm hối hận sa sút nói không lên lời.
Người quản lý của cô ta là Phùng Chi thở dài thườn thượt: "Chị đã nói rồi mà Viện Viện, lần này em cần gì đắc tội với tổng giám đốc Kiều chứ, em nhìn xem chiếc xe thể thao cô ấy đi kìa, đây là xe bà chủ bình thường có thể mua được sao? Bối cảnh của cô ấy rốt cuộc là gì, trên mạng đã có suy đoán từ lâu, đều nói cô ấy nào là là họ hàng của tổng giám đốc Cố kia, nào là người chống lưng cho cô ấy là bà Cố, nhân vật lớn như vậy, cho dù em ghét bỏ nhân vật nam chính thì cũng đừng nói trắng ra như thế. Huống chi em cũng đoán được có lẽ mối quan hệ giữa Đồng Phi và cô ấy không bình thường mà."
"Chị Chi, khi đó em cũng là nhất thời tâm cao khí ngạo. Chị biết đó, bây giờ em đang nổi tiếng mà, danh tiếng so với mấy tiểu hoa lưu lượng kia vẫn tốt chán, các fan hâm mộ đều đang chờ em nhận bộ phim tiếp theo. Chị nói xem, nếu như em hợp tác với Đồng Phi, fan hâm mộ chắc chắn sẽ không để yên đâu, một tiểu hoa đang hot như em lại đi hợp tác với diễn viên flop tuyến mười tám, đây không phải tự mình hạ thấp thân phận sao?"
"Đúng là có hơi tự hạ thấp, thế nhưng bộ phim này có vốn đầu tư rất lớn, là đại chế tác đấy, hơn nữa văn hóa Kim Sư có đường lối đánh bóng tên tuổi, nếu như em diễn được, sẽ lại là bộ phim bạo đó. Hai năm bạo liên tiếp thì em hoàn toàn nổi tiếng rồi!" Phùng Chi xoa thái dương, càng nói càng rối như tơ vò.
Khi Hà Viện đi thử vai, chị ta đã dặn đi dặn lại bảo cô ta phải khiêm tốn lịch sự một chút, đừng ra vẻ ngôi sao, Kiều Mộc người ta không phải người bình thường, ngàn vạn lần đừng để bị đắc tội!
Kết quả trực tiếp đắc tội hoàn toàn luôn!
Lần này chị ta còn có thể nói cô ta như nào được đây! Những thứ khác Hà Viện đều tốt, chỉ là tính cách này không được tốt mà thôi, thoáng chốc nổi tiếng khiến cô ta có chút lơ là, thường xuyên tỏ vẻ ngôi sao. Khi nhận phỏng vấn cũng nói không phỏng vấn là không phỏng vấn, khiến cho bây giờ có rất nhiều cánh truyền thông trong ngành đều có ác cảm