Lúc Kiều Mộc ra khỏi công ty, cô vẫn luôn suy nghĩ Cố Hàn Thanh có hỏi câu “đêm nay ngủ chung giường” hay không? Có hỏi không?
Hình như có hỏi, hình như cũng không hỏi.
Vậy cô trả lời anh thế nào?
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang copy không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Kiều Mộc cảm thấy mơ hồ, lúc ấy cô bị hôn đến thiếu oxy lên não, không thể suy nghĩ bình thường được.
Thôi kệ, cho dù là có hay cô đồng ý, cũng không tính!
Kiều Mộc tự an ủi bản thân, rốt cuộc cũng thả lỏng, tập trung lái xe về nhà cũ tìm Kỳ Anh.
Về tới nhà, ông nội đã về phòng ngủ trưa, trong phòng khách chỉ có Kỳ Anh, cô ấy nhìn thấy cô thì kích động vẫy tay: “Chị dâu, chị mau tới đây xem, lúc chị đến công ty của anh em đã bị người ta chụp lại, hay là anh chị trực tiếp công khai luôn đi.”
“Cái gì? Bị chụp lại?” Kiều Mộc kinh ngạc, cô đổi giày, sải bước đi đến: “Chị bị người ta nhận ra rồi?”
“Đúng vậy, hiện giờ chị chính là người nổi tiếng đó!” Kỳ Anh kéo Kiều Mộc ngồi xuống bên cạnh cô ấy, đưa điện thoại cho cô xem: “Chị dâu, chị tự xem đi.”
Kiều Mộc nhận lấy điện thoại của cô ấy. Là một người qua đường chụp được lúc cô đeo khẩu trang tiến vào tập đoàn Cố thị, caption đi kèm là: [Người này có phải Kiều Mộc không?]
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang copy không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Có vẻ người này chỉ chia sẻ lên một cách rất bình thường, kết quả lại bị các fan của cô phát hiện, nhanh chóng hot lên, số bình luận đã vượt qua mười nghìn.
[A a a! Rốt cuộc cũng tìm được liên hệ giữa tổng giám đốc Kiều và tập đoàn Cố thị! Chắc chắn cô ấy biết bà Cố, chuyện này chắc như đinh đóng cột đúng không?]
[Má ơi, cư dân mạng phân tích ở đằng trước thật trâu bò, thế mà thật sự nói đúng rồi!]
[Vậy xem ra quan hệ giữa tổng giám đốc Kiều và tổng giám đốc Cố không bình thường? Chẳng lẽ người đứng sau lưng văn hoá Kim Sư thật ra là tổng giám đốc Cố sao?]
[Chắc chắn không phải tổng giám đốc Cố, tôi nghĩ là bà Cố!]
Những bình luận phía trên hầu như không đánh đồng cô với bà Cố, nhưng Kiều Mộc lướt tiếp xuống dưới, cô phát hiện đã có cư dân mạng tinh mắt nhận ra.
[Chỉ có mình tôi cảm thấy Kiều Mộc chính là bà Cố sao?]
[Không không không, còn tôi nữa, gần đây tôi thử so sánh ảnh chụp Kiều Mộc che mắt và ảnh bà Cố chụp chung với bạn lúc trước, thật sự quá giống! Tôi cảm thấy Kiều Mộc chính là bà Cố!]
[Trời ạ, da gà nổi hết lên rồi, nếu Kiều Mộc là bà Cố, vậy thì tình chị em plastic giữa cô ấy và Trình Tâm Nghiên cũng dễ hiểu hơn, còn không phải là ghen ghét chị dâu mình sao!]
[Còn nữa, trước đây văn hoá Kim Sư thuộc về tập đoàn Cố thị, bây giờ lại thành của Kiều Mộc. Ngoại trừ tặng cho vợ, còn có lí do nào hợp lý hơn không? Tổng giám đốc Cố lần nào cũng thích bình luận của bà Cố, vừa nhìn đã biết tình cảm giữa hai người rất tốt, không có khả năng sẽ tặng cho người phụ nữ khác, không thì bà Cố sẽ ghen.]
[Má ơi, mọi người cũng dám đoán quá, không có khả năng đâu, nếu Kiều Mộc là bà Cố, vì sao lại không muốn công khai?]
[Có thể là có tính toán riêng, dù sao hôm nay nhìn thấy ảnh chụp Kiều Mộc vào tập đoàn Cố thị, tôi càng kiên quyết tin rằng cô ấy chính là bà Cố!]
Mí mắt Kiều Mộc hơi giật giật, cô cảm thán: “Những cư dân mạng này tinh mắt quá, chuyện này mà cũng đoán ra được!”
Kỳ Anh dựa vào vai Kiều Mộc, cười nói: “Cũng phải, chị nghĩ lại xem, cả nước có biết bao nhiêu là cư dân mạng, trong đó nhất định sẽ có người tài. Hơn nữa những người này chẳng quan tâm lắm tới chuyện của bản thân, nhưng với mấy chuyện bát quái bí ẩn, tuyệt đối sẽ dốc sức gấp tám lần để nghiên cứu. Họ đoán được chị là bà Cố chẳng phải rất bình thường sao? Em nói này, chị dâu, sao chị còn chưa công khai với anh em? Em thấy bây giờ tình cảm giữa hai người cũng không tồi mà.”
Cô ấy lắc lắc cánh tay Kiều Mộc làm nũng: “Chị dâu, chị trực tiếp nói với mọi người rằng chị là bà Cố đi, chuyện tốt mà, quang minh chính đại.”
Kiều Mộc trả lại điện thoại cho Kỳ Anh, ngồi xếp bằng ở trên sô pha, nghĩ nghĩ rồi lắc đầu: “Chị thấy bây giờ chưa đúng thời điểm, chờ một thời gian nữa đi, chờ về sau có cơ hội rồi nói. Hơn nữa chị phải bàn chuyện này với anh em một chút, em cũng biết anh chị kết hôn bí mật, ngay cả hôn lễ cũng chưa tổ chức.”
“Quả nhiên đều do anh em sai, chờ tối anh ấy về, em giúp chị mắng anh ấy!” Kỳ Anh lòng đầy căm phẫn nắm tay lại.
Kiều Mộc dừng lại, cười nói: “Em tuyệt đối đừng làm thế, chuyện này chị sẽ bàn bạc với anh em, em đừng mắng anh ấy, chị cùng anh ấy vốn là bị ép duyên, lúc đầu không có tình cảm là chuyện thường.”
“Vậy bây giờ hai người có chưa?” Kỳ Anh làm mặt quỷ nhìn Kiều Mộc.
Kiều Mộc sờ sờ đầu cô ấy, cũng không phủ nhận: “Ừ, vẫn đang bồi dưỡng.”
“Woa, vậy tiến triển đến đâu rồi? Chị dâu, nói cho em đi.” Kỳ Anh hóng hớt nhướng mày.
Kiều Mộc cười mà không nói, nhưng nghĩ đến hai cái hôn kịch liệt trưa nay, cô không kiềm chế được mà đỏ mặt, ngay cả vành tai cũng đỏ ửng.
Kỳ Anh giống như phát hiện ra một vùng đất mới, kích động chỉ vào mặt cô tra hỏi. Kiều Mộc cắn răng, nhất quyết không chịu nói.
Hai người cùng nhau chơi đùa trên sô pha, chơi đủ rồi thì đi phòng trồng hoa ở sân sau chơi game.
Hôm nay cả hai người đều phải ăn cơm chiều ở nhà cũ, buổi tối Cố Hàn Thanh cũng sẽ tới, trước đó Kiều Mộc đến công ty đã nói với anh chuyện này.
Thời gian chơi game trôi qua rất nhanh, lúc Cố Hàn Thanh trở về, Kiều Mộc và Kỳ Anh đang chơi ván cuối cùng, có một đồng đội chơi quá dở khiến cả hai rất tức giận, Cố Hàn Thanh đi đến sau lưng các cô, chỉ nghe hai người mỗi người mắng một câu, đều giận đến mặt đỏ tai hồng.
Cố Hàn Thanh chưa từng thấy Kiều Mộc như thế này, cô hầu như sẽ không chơi game trước mặt anh, vì thế anh rất có hứng thú mà đứng đằng sau xem hai người chơi.
Kiều Mộc nói: “Anh Anh, tới con đường ở giữa giúp chị.”
Sau đó nhìn thoáng qua chỗ Kỳ Anh, vừa lúc thấy có một bóng người xuất hiện ở đằng sau, cô sợ tới mức run lên, suýt chút nữa làm rơi cả điện thoại.
Cố Hàn Thanh ở phía sau đỡ hộ cô: “Cẩn thận một chút.”
Tiếp đó là Kỳ Anh cũng bị dọa, cô ấy “A!” một tiếng, cả người đều đổ sang một bên, chờ khi thấy rõ là Cố Hàn Thanh, Kỳ Anh giận dỗi nói: “Anh, anh dọa chết em rồi, sao bước đi mà không có tiếng.”
“Chỉ sợ khi nào anh dậm chân mà đi thì hai người mới phát hiện ra anh phải không?” Cố Hàn Thanh buồn cười: “Tiếp tục chơi đi, cẩn thận thua.”
Nghe anh nhắc nhở, Kiều Mộc và Kỳ Anh nhanh chóng lấy lại sĩ khí, tập trung chơi game.
Không cần phải suy nghĩ, ván này cũng thua do gặp đồng đội chơi tệ. Kỳ Anh không phục: “Không được, chị dâu, chúng ta chơi tiếp một ván.”
Kiều Mộc lý trí hơn cô ấy một chút, cô thấy Cố Hàn Thanh cũng đã về, vì thế nói: “Sắp ăn cơm, đừng chơi thì hơn, ăn xong rồi nói sau. Hàn Thanh cũng về rồi.”
“Ừ, quản gia Hà cũng bắt đầu mang đồ ăn lên, đi thôi, đi ăn cơm trước.” Cố Hàn Thanh xoa đầu Kiều Mộc, rất tự nhiên mà kéo cô đi.
Kiều Mộc cũng không phát hiện có gì không đúng, để cho anh dắt.
Kỳ Anh vốn còn đang giận dỗi vì thua game, đột nhiên phát hiện anh trai và chị dâu thân mật như vậy, lực chú ý lập tức bị dời đi, mắt sáng lấp lánh kêu lên: “Chà chà, anh, chị dâu, thì ra hai người ân ái như vậy? Có phải em sắp có cháu không?”
Mặt Kiều Mộc đỏ lên, tức giận chọc cái trán của cô ấy: “Đừng nói linh tinh, còn xa lắm.”
“Xa bao nhiêu? Nếu là rất xa, có phải anh em không được?” Kỳ Anh nói chuyện luôn tùy tiện không biết lớn nhỏ.
Cố Hàn Thanh bất đắc dĩ nhìn cô ấy một cái: “Nếu còn muốn về sau anh cho em tiền tiêu vặt thì nghĩ kỹ rồi hãy nói.”
“A! Em sai rồi em sai rồi!” Kỳ Anh lập tức sửa miệng, lấy lòng cười cười: “Anh, em sai rồi, anh tuyệt nhất, cả thế giới anh là người tuyệt nhất.”
“Được rồi, đừng nịnh bợ, đi ăn cơm trước đi.” Cố Hàn Thanh lười nói chuyện