[Đừng nói là tổng giám đốc Kiều của tôi mang thai đấy nhé?]
[Nếu cô ấy là bà Cố thì khả năng cao lắm.]
[Mấy người giỏi suy diễn quá. Nếu mang thai, tổng giám đốc Cố còn để vợ đi quay chương trình tạp kỹ sao? Nhà người ta cũng không thiếu tiền.]
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang copy không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
[Nhỡ đâu không biết đang mang thai? Cũng không phải chưa từng có trường hợp mang thai ngoài ý muốn.]
[Nhưng mà mọi người thấy bóng lưng cô ấy giống bà Cố không? Tôi cũng không biết có phải vì có mục đích trước hay không, tôi cảm thấy rất giống.]
[Không cần cảm thấy, chính là như vậy! Tôi lấy kinh nghiệm hóng hớt nhiều năm nói cho bạn, tổng giám đốc Kiều tuyệt đối là bà Cố!]
[Mấy người đoán giỏi quá, ngừng nghỉ chút đi, không cảm thấy xem tổng giám đốc Kiều rất dễ chịu sao? Cuộc sống nhàn nhã của cô ấy là điều tôi luôn hâm mộ, tôi cũng muốn đi vào nằm kiếm tiền.]
[Tổng giám đốc Kiều không hề để ý có nhiều cảnh quay hay không, rất là nhàn nhã, nhưng mà như vậy mới đặc biệt.]
Kiều Mộc không biết rằng, cho dù cô có nằm một chỗ thì cũng có rất nhiều người vào xem. Thực ra cô cũng không muốn ngủ suốt như vậy, nhưng mà do tối hôm qua quá mệt, thân thể không chịu nổi, hôm nay lại đi tàu xe mệt nhọc, cô không kiềm chế được mà ngủ trước máy quay. Cũng may bây giờ vốn dĩ cũng là thời gian nghỉ ngơi, đạo diễn nói rằng các cô có thể hoạt động tự do.
Đến hai giờ rưỡi chiều, PD đi theo báo cho các cô đến sảnh tập hợp, mấy nhóm khách mời biết nhiệm vụ ghi hình hôm nay chính thức bắt đầu rồi, tâm trạng vừa kích động vừa thấp thỏm đi tới sảnh.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang copy không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Thấp thỏm là vì các cô cảm thấy trước đó tổ chương trình cho các cô hưởng thụ là có âm mưu. Mà sau khi tới sảnh chính, đúng như các cô dự đoán, thật sự có vấn đề, nhưng mà các cô cũng không đoán được rằng tổ chương trình sẽ chơi theo kiểu này!
Những thứ các cô hưởng thụ trước đó thế mà đều phải dùng tiền trong trò chơi để đổi, số tiền này các cô có thể kiếm được khi làm nhiệm vụ, nếu đến tám giờ tối còn chưa trả hết nợ thì sẽ bị phạt!
“Đạo diễn Vương, chẳng phải trước đó đã nói không cần trả tiền sao?” Kiều Mộc kháng nghị.
Đạo diễn cáo già nói: “Không cần trả tiền thật mà, chỉ cần tiền trong trò chơi.”
Kiều Mộc bật cười: “Mấy người cũng thật nham hiểm, chúng tôi có thể dùng tiền của mình để mua không?”
Đạo diễn lắc đầu: “Không được, chỉ có hoàn thành nhiệm vụ trên đĩa quay, hoàn thành sẽ nhận được số tiền tương ứng.”
“Xem đi xem đi, tôi đã nói là có âm mưu mà.” Châu Lan cảm khái: “Chúng tôi nợ bao nhiêu tiền? Đạo diễn, tôi và Văn Văn không chơi nhiều, chắc là nợ cũng không nhiều nhỉ?”
“Đúng là nhóm các cô nợ ít nhất.” Đạo diễn vỗ vỗ tay, có trợ lý lấy ra bốn tấm bảng xốp, chia cho bốn nhóm, mặt trên có dán giấy, mọi người đều xé giấy của nhóm mình xuống.
Nhóm của Kiều Mộc là Trình Tâm Nghiên xé, chỉ thấy bên dưới giấy dán có ghi lại rõ ràng số tiền mà mọi người đã tiêu phí.
Kiều Mộc: 1150.
Trình Tâm Nghiên: 1050
Tổng cộng 2200.
Hạ Tình: 550
Mục Đồng Đồng: 550
Tổng cộng 1100.
Châu Lan: 350
Văn Văn: 350
Tổng cộng 700.
Hàn Duyệt: 600
Trần Tư Vận: 750
Tổng cộng 1350.
Kiều Mộc nhìn thấy bảng của các nhóm khác thì rất là kinh ngạc, cô thế mà là người tiêu nhiều nhất, sao có thể! Cô nhanh chóng hỏi: “Đạo diễn, của tôi sao lại nhiều như vậy? Tôi có làm gì đâu, chỉ ăn cơm rồi làm móng tay, mát xa và tắm suối nước nóng thôi mà? Sao lại nhiều như vậy. Cái gì tôi làm, các nhóm khác cũng làm mà.”
Cô thật sự không hiểu, những gì cô làm thì người khác cũng làm rồi, cô còn làm ít hơn, sao người nợ nhiều nhất lại là cô.
Trình Tâm Nghiêm một mặt thấy khó chịu vì Kiều Mộc nợ nhiều nhất, một mặt cảm thấy bản thân cô ta cũng nợ quá nhiều. Dưới tình huống các nhóm khác nợ ít, cô ta tiêu như vậy có vẻ không hiểu chuyện lắm, không khỏi có chút ngại ngùng, nhíu mày nói: “Đạo diễn, có phải phần của tôi tính sai rồi không? Sao lại nhiều như vậy?”
Đạo diễn bảo người đẩy ra bảng tiêu phí tiêu chuẩn cho từng mục, sau đó nói: “Lúc cô Kiều mát xa đã dùng rất nhiều tinh dầu đắt tiền, cho nên chi phí cũng cao. Những người khác đều dùng loại bình thường nhất.”
Khóe miệng Kiều Mộc hơi giật giật, cô nhớ tới chuyện gì đó, cảm thấy mất mặt gục đầu xuống, sờ sờ cái mũi.
[Ha ha ha, Mộc Mộc thật đáng yêu, tôi nhớ rõ lúc mát xa, người ta hỏi cô ấy muốn dùng tinh dầu nào, cô ấy vô cùng hào sảng mà nói muốn dùng loại tốt nhất!]
[Đúng rồi, còn nói lấy hết mấy loại đắt nhất ra, mỗi loại đều dùng một chút.]
[Đúng đúng đúng, các nhóm khác chỉ mát xa đơn giản, còn cô ấy làm từ đầu đến chân. Thoải mái tới mức ngủ luôn.]
[Ha ha ha, lúc hưởng thụ thì rất đã, xong việc lại rắc rối.]
“Còn tôi thì sao đạo diễn?” Trình Tâm Nghiên nhìn Kiều Mộc, nếu không phải ở đây có máy quay, cô ta thật sự muốn trợn trắng mắt, thật là biết hưởng thụ, cho rằng ở đây giống như ở nhà sao? Chẳng có một chút tự giác nào, hành vi xa hoa lãng phí thế này, không hiểu vì sao cư dân mạng đều thích Kiều Mộc, rõ ràng mỗi lần cô ta đều biểu hiện tốt hơn!
“Cô Trình, bởi vì giá đàn piano càng đắt hơn, hơn nữa cô còn muốn nghệ sĩ violin ở khách sạn hòa tấu cùng, cho nên chi phí cũng tương đối cao.”
[Ha ha ha, đôi chị em gặp nạn.]
[Không không không, phải là cặp chị em plastic gặp nạn.]
Trình Tâm Nghiên xấu hổ cười cười, thì ra là vì chuyện này, thật đúng là sai sót, vốn dĩ còn nghĩ biểu diễn tài năng của mình để tẩy trắng, kết quả lại thành người nợ nhiều thứ hai, hơn nữa chỉ ít hơn Kiều Mộc một trăm, cũng chẳng có mặt mũi mà trách Kiều Mộc.
Trình Tâm Nghiên có chút bực bội, mấy ngày trước, không ai biết cô ta phải chịu giày vò thế nào, buổi hòa nhạc bị ban tổ chức thông báo hủy bỏ, mấy chương trình khác cũng đổi ý không cho cô ta tham gia, mỗi ngày cô ta chỉ có thể ở nhà ngồi không.
Mà chuyện này đều do Kiều Mộc làm hại.
Anh Thanh nói cô ta đừng làm hại Kiều Mộc, nhưng anh có từng nghĩ tới Kiều Mộc mới là người hại cô ta không? Vì sao anh không thể đứng ở góc nhìn của cô ta để xem xét lại vấn đề?
Quả nhiên, người anh không yêu thì không đáng được yêu thương đúng không?
Nhưng trước kia anh cũng nuông chiều cô ta mà. Đều vì sự xuất hiện của Kiều Mộc, là cô đã cướp đi những gì vốn thuộc về cô ta.
Trên mặt Trình Tâm Nghiên lóe lên tia độc ác.
Các nhóm đều thiếu nợ, ngay sau đó đến vòng tiếp theo, mọi người quay đĩa chọn nhiệm vụ, nếu quay được nhiệm vụ mà bản thân không am hiểu, có thể trao đổi với nhóm khác, chỉ cần hai bên đều đồng ý.
Lần đầu tiên quay, Hàn Duyệt và Trần Tư Vận quay được trò chơi loại trí tuệ, có hai trăm đồng tiền, nhiều thì nhiều đó, nhưng mà khó.
Còn Kiều Mộc và Trình Tâm Nghiên quay được nhiệm vụ nhảy dây hai người, chỉ có năm mươi đồng tiền, Hàn Duyệt và Trần Tư Vận bàn nhau một lát, quyết định đổi với nhóm Kiều Mộc.
Kiều Mộc hỏi Trình Tâm Nghiên, cô ta không phản đối, vì thế hai bên trao đổi nhiệm vụ.
Hàn Duyệt nắm tay cổ vũ Kiều Mộc: “Mộc Mộc, tôi tin cô làm được.”
“Cô đừng tâng bốc tôi thế, loại trò chơi trí tuệ này cũng không biết cụ thể là trò gì, nếu mà khó quá thì tôi nhất định cũng không thắng nổi.” Kiều Mộc nói đều là sự thật, khi còn đi học thành tích của cô khá tốt, nhưng điều này cũng không có nghĩa là cô thông minh tuyệt đỉnh, nếu không thì cô đã đi làm nhà khoa học.
Trình Tâm Nghiên thấy Hàn Duyệt chỉ cổ vũ Kiều Mộc mà không cổ vũ cô ta thì có chút oán giận, chẳng lẽ cô ta không làm được à? Cô ta cũng không ngu ngốc đâu!
Chờ xem, lát nữa tuyệt đối sẽ khiến bọn họ phải bất ngờ!
Lấy được nhiệm vụ, các cô đi đến địa điểm làm nhiệm vụ của mình. Cái thứ nhất là xếp bốn chữ T vào một hình vuông, hình vuông này tương đối nhỏ, nếu đặt bốn chữ T ở mỗi bên thì tuyệt đối không vừa, dịch chuyển một chút cũng không nhét vừa.
Hơn nữa còn có một khó khăn, đó là tổ chương trình chỉ cho thời gian một phút, đồng hồ đếm ngược còn đặt trước mặt để các cô tận mắt nhìn thấy. Đương nhiên là muốn tăng áp lực trong lòng, làm người ta cuống lên, mà càng cuống thì suy nghĩ càng hỗn loạn, càng khó khăn trong việc giải đề.
Trình Tâm Nghiên muốn chứng minh bản thân, cô ta nhanh chóng sắp xếp bốn chữ T kia. Nhưng dù cô ta đổi góc độ thế nào cũng không xếp vào được.
Cô ta nôn nóng nhìn đồng hồ đếm ngược, trong lòng buồn bực tại sao bản thân lại ngu ngốc như vậy, ban đầu Kiều Mộc dùng trí thông minh để hút fan, cô ta cũng muốn chứng minh bản thân một chút. Nhưng mà giờ phút này cô ta mới biết được, có một số thứ không thể bắt chước, đây là vấn đề chỉ số thông minh, không có lời giải.
Người xem đều sốt ruột thay các cô.
[Trình Tâm Nghiên không làm được thì có thể buông ra không! Như thế này chẳng phải lãng phí thời gian sao!]
[Nói chuyện kiểu gì vậy, chị gái tôi muốn nỗ lực vì nhóm mình không được sao? Hơn nữa, Kiều Mộc cũng đâu hành động, chẳng phải cũng không làm được sao.]
[Đúng rồi, mọi người xem, Kiều Mộc cũng không nhúc nhích, có vẻ cũng không được.]
[Chủ yếu là thời gian ngắn quá, cái này phải tháo ra rồi mới đặt vào, trước kia tôi lướt video thấy người ta làm vậy.]
Thấy thời gian chỉ còn hai mươi giây, Trình Tâm Nghiên từ bỏ, cô ta thấy Kiều Mộc không có động tĩnh gì, cảm thấy nhất định là cô cũng không làm được, nhanh chóng ném củ khoai nóng bỏng tay này cho Kiều Mộc: “Mộc Mộc, cô tới xem, cô thông minh nhất, nhất định có thể thành công đúng không?”
Cô ta dùng phương thức nịnh nọt lừa Kiều Mộc, nếu Kiều Mộc thất bại, người xem sẽ nhận ra cô thực sự là một người rất bình thường. Trước kia cô khoe chỉ số thông minh, so với học sinh giỏi chân chính cũng chỉ là trò trẻ con, mọi người không cần thiết phải kích động vì Kiều Mộc như vậy, sau đó chuyển sang thích cô ta.
Đáng tiếc, nước cờ này của cô ta lại đánh sai rồi, Kiều Mộc nhận lấy bốn chữ T, cũng không biết cô xếp thế nào, nháy mắt đã đặt vừa hình vuông.
Trình Tâm Nghiên kinh ngạc: “Mộc Mộc, vậy mà làm được rồi hả?”
Kiều Mộc nghiêng đầu, cười tủm tỉm nhìn cô ta: “Được rồi.”
Trình Tâm Nghiên cắn răng, kiềm chế sự ghen ghét, giận dỗi nói: “Trước đây cô từng chơi rồi hả? Vậy sao nãy cô không nói, cứ để tôi ở đó làm.”
Hại cô ta mất mặt, Kiều Mộc sao lại đáng ghét như vậy! Loại phụ nữ tâm cơ này, không biết anh Thanh thích cô ở điểm nào!
Kiều Mộc vô tội: “Tôi chưa từng chơi, vừa rồi đang suy nghĩ trong đầu. Lúc cô mới đưa cho tôi, tôi cũng vừa nghĩ ra, cho nên lập tức xếp được.”
Cô thề, cô tuyệt đối không nói dối, không cần thiết phải làm Trình Tâm Nghiên xấu mặt trong lúc làm nhiệm vụ. Dù sao thời gian quá ngắn, cô cũng không muốn nhóm mình thất bại,