Thời điểm này, hàng ngàn Trận Pháp Sư đang khống trận lập tức run rẩy, nhiều người bị chấn bay văng tứ phương.
Sắc mặt bọn họ trắng bệch, sợ hãi không ngừng thi nhau thúc dục trận đồ, nhưng không có Sở Nguyệt Thiền chủ trì tâm trận, rất nhanh chóng bọn họ không còn khả năng khống trận.
" Không tốt… Mau thúc dục di dời tâm trận.
"
Vài Trận Pháp Sư Tông Sư cấp bậc vội vàng hô lên, nhưng dường như đã muộn, ngay khi mấy lão tông sư cũng bị trấn bay, thì trận pháp mất quyền kiểm soát.
Ngay sau đó tại bên ngoài không gian xuất hiện một lỗ hắc động giữa không trung, dần dần thu hẹp tạo thành một điểm sáng.
Vài tích tắc sau đó, một vụ nổ kinh thiên mở rộng, lan ra phá hủy cả một Đại Giới Diện.
Vụ nổ phá thiên diệt địa làm cho cả một mảng thiên không trống rỗng, vốn dĩ ngay tại trước đó ở chỗ này còn có một tòa thành rộng lớn, xa hoa nay đã biến thành bình địa, với cái hố lớn nhìn sâu không thấy đáy.
Toàn bộ sự sống bị tuyệt diệt, duy chỉ có vài bóng ảnh còn tại đứng trên cao.
Thần bí nhân lúc trước giờ cũng hiện ra chân mục, một thiếu niên anh tuấn tà dị, mái tóc chia làm hai nửa đen trắng, ánh mắt sâu hun hút không có tiêu cự.
Dáng vẻ bình tĩnh nhìn cảnh tượng bên dưới không làm hắn thay đổi sắc mặt.
" Tốt lắm, Dạ Khinh Ưu… Ngay cả Vạn Hóa Diệt Tinh Trận cũng không làm gì được ngươi.
Là ta vẫn coi nhẹ ngươi rồi.
"
Dù tỏ ra không cảm xúc, nhưng hai bàn tay của tà dị thiếu niên co lại, siết chặt che đậy nội tâm hỏa giận.
Đứng đằng sau hắn, bốn người kia đều cảm nhận được biến hóa của thiếu niên, bọn họ so với thiếu niên kia thậm chí còn thâm sâu khó dò không kém.
Trong đó có vài gương mặt quen thuộc, có lẽ Dạ Khinh Ưu sẽ biết rõ, Tả Mặc thậm chí còn chưa chết, mà hoàn toàn lành lặn đứng bên cạnh thần bí thiếu niên.
Ở bên cạnh là Độc Thiên Địch và một trung niên nam tử tà dị, mỗi lần nhắc đến cái tên Dạ Khinh Ưu làm cho hắn khuôn mặt nhăn nhó khó chịu, nhìn cũng không phải ai xa lạ, chính là Huyết Cuồng Tà Đế bị cướp đi đế vị Ma Đế từ tay Dạ Khinh Ưu.
Mang theo oán hận tiến nhập Dị Giới Nguyên lập ra Huyết Ma Giới, đồng thời cũng gia nhập Tà Vực.
Còn một nữ nhân la lỵ dáng vẻ chỉ tầm mười hai, lười biếng nằm trên một cái giường hoa tinh xảo, lông mi dài, đôi mắt nhỏ long lanh như ngọc, mái tóc dài buông xoã phủ cả chiếc giường hoa.
Khuôn mặt không chút cảm xúc, bàn tay cầm một chiếc máy chơi game do Bá Cử sáng chế ra, mắt chăm chăm nhìn vào đó, mặc cho mọi thứ xảy ra không liên quan đến nàng.
Tiểu la lỵ gọi là Nguyệt Cung Chi Túc, một trong Thất Ma, rất ít khi xuất hiện.
" Tà thiếu, chúng ta nên nhanh chóng giải quyết hắn đi… Tránh cho đêm dài lắm mộng.
"
Huyết Cuồng Tà Đế nghiến răng nghiến lợi, hướng chỉ lên nói cùng thần bí thiếu niên, mặc dù nói Dạ Khinh Ưu lợi hại, nhưng ở đây toàn bộ đều không kém hơn, hợp công dĩ nhiên phần thắng rất lớn.
Nghe vậy thiếu niên kia nhướng mày, lắc đầu, bản thân hắn cũng muốn nhưng biết phía sau Dạ Khinh Ưu còn có Thiên Đạo chiếu cố, dường như muốn dùng đối phương để làm chuyện gì ngay cả hắn cũng không rõ.
Chuyện này, hắn cũng không có nói rõ, chỉ nhàn nhạt nhìn bốn người, phất tay coi như phủ định lời Huyết Cuồng Tà Đế, ánh mắt đanh lại, nói.
" Tạm thời chưa phải thời cơ, tốt nhất vẫn là giúp ta khôi phục lại tu vi cũ.
Có như vậy một vạn tên Dạ Khinh Ưu ta cũng có thể giải quyết.
"
" Ý của tà thiếu là? "
Tả Mặc nhíu mày, dường như cảm giác vị chủ nhân trước mắt sâu không dò được vậy.
Thần bí thiếu niên đột nhiên nở nụ cười, lạnh đến thấu xương, chỉ nói.
" Đi… U Ám Dạ Giới.
"
Dứt lời, vị thần bí thiếu niên liền dẫn đầu bay đi, cả ba người kia đều nhanh chóng đuổi theo, còn lại Nguyệt Cung Chi Túc mải mê bấm máy, bất chợt nhìn đám người kia đi xa.
Mới rời mắt khỏi sức hấp dẫn của trò chơi, đôi mắt nhấp nháy, nở ra nụ cười dễ thương.
" Đi rồi, ta cũng tự do… Có lẽ nên đi thăm lại, Dạ đại ca… "
Dạ Khinh Ưu chẳng mấy chốc đạo nguyên lực khôi phục lại hơn nửa phần, hắn sau đó chợt mở mắt, đôi mày khẽ nhíu, ánh mắt trực chuyển về phương hướng.
Bách Chi thấy hắn còn chưa hoàn toàn khôi phục đã tỉnh lại, cảm thấy kỳ quái biểu hiện ngưng trọng của hắn, nghi vấn hỏi.
" Chuyện gì vậy? "
" Là người quen… đi thôi.
"
Dạ Khinh Ưu không có tốn thời gian giải thích, trực tiếp đem cả bảy người thu vào trong Dị Giới Châu, sau đó thân mình khẽ chuyển.
Thông qua pháp tắc không gian, một bước quay trở lại Ma Nham Hắc Tộc, liền cảm nhận được sự biến chuyển của nơi này.
Vốn lúc trước không lâu, nơi này còn là tường nhà hắc thạch kiên cố, đẹp đẽ, nay trong khoảng thời gian ngắn đã bị phá nát.
Tường