"Nhưng anh ấy vì cái gì một câu cũng không giải thích với em."
"Tại sao cùng em giải thích?"
"... Trực tiếp giải thích là được rồi, cần gì phải giấu giấu giếm giếm!"
"Phụ nữ ấy mà..."
Tần Chu nhíu mày, lắc đầu thở dài: " Tổng giám đốc Mộ anh ấy sẽ không hư tình giả ý(*), nhưng anh ấy đại khái là sợ em suy nghĩ lung tung, căn bản nghe không vô giải thích của anh ấy. Đoán chừng, là muốn ở trước mặt nói với em, lúc đó mới suốt đêm bay đến đây. Có thể làm được điểm này, anh nếu là phụ nữ, anh đều sắp cảm động chết rồi."
(*): ý là lừa dối, che giấu trong tình yêu.
Vân Thi Thi nhìn anh ta một cái, Tần Chu tiếp thu được ánh mắt hoài nghi của cô, lập tức bộc bạch chính mình: "Đừng có dùng ánh mắt này nhìn anh, anh vô tội! Anh không có đứng về phía anh ấy đâu, không có ý nói đỡ cho anh ấy!"
"Vậy anh ấy vừa vào phòng bệnh này, liền nhìn chằm chằm Hoa Cẩm, giống như muốn ăn tươi nuốt sống anh ấy vậy."
"Đàn ông mà, từng thấy qua sư tử tranh đoạt lãnh địa chưa?"
"..."
Vân Thi Thi ngây người.
Còn có thể ví von như thế.
"Kỳ thật, bản tính đàn ông, ý thức lãnh địa vô cùng mãnh liệt, đối với vật riêng tư của mình, càng như vậy. Cái này chỉ có thể nói rằng, em trong suy nghĩ của Tổng giám đốc Mộ, là dung không được bất cứ kẻ nào đụng chạm làm bẩn. Anh ấy đổi với em vô cùng để ý, chỉ là không muốn, quan tâm sẽ bị loạn. Giữa phụ nữ và phụ nữ còn có tranh giành tình nhân, làm sao không cho phép đàn ông có."
Anh đây là đang ăn dấm?
Mộ Nhã Triết vậy mà... Sẽ ăn dấm?
Tần Chu nhìn thoáng qua Vân Thi Thi trong gió xốc xếch, bất đắc dĩ cười một tiếng nói: "Làm sao? Còn thật sự cho rằng anh ấy hoài nghi em sao? Bất quá chỉ là ăn dấm thôi. Tổng giám đốc Mộ kỳ thật rất không có cảm giác an toàn, tình thế càng bắt buộc, càng theo dõi sít sao, sợ sẽ mất đi."
Cho dù Tần Chu nói như vậy, Vân Thi Thi lại tuyệt không cảm thấy hả giận.
Hoa Cẩm dựa vào trên giường, nghe được cái hiểu cái không.
Anh ta trên thực tế cũng nhìn ra, Mộ Nhã Triết tức giận như vậy, hoàn toàn là bởi vì ăn dấm.
Đàn ông đều sẽ ăn dấm, chỉ là vì ngại mất mặt, cũng sẽ không biểu hiện ra mặt.
Vân Thi Thi bỗng nhiên nghĩ tới điều gì.
"Quan hệ trước kia của anh ấy