Vân Thi Thi lại phủ định cái lý do thoái thác này: "Chỉ có thể đi điều tra mới có thể tìm ra được dấu vết! Lầu hai ngoại trừ Lục Cảnh Điềm cùng thủ phạm hẳn là không còn ai nữa."
Lục Bác Thịnh cùng Vân Thi Thi hai mặt nhìn nhau, muốn nói lại thôi.
Mộ Nhã Triết lại nói: "Lầu hai quán bar cũng không phải là không có người, chỉ là vừa đúng lúc tại thời điểm kia ít người hơn thôi."
Lục Bác Thịnh cũng gật đầu nói: "Nhưng cũng chỉ mỗi lúc đó mới ít người hơn. Lúc Điềm Điềm đến quán bar, show diễn đã bắt đầu được một lúc, khách đến đều chạy tới sân nhảy, trước đó, trong quán bar đều có người lưu lại để ca hát, nhưng sau đó trong sân nhảy lại không có mấy bóng người, ngoại trừ một vài vị khách đến sớm giành chỗ, còn lại đều lên hết trên lầu. Trên lầu trái lại rất nhiều khách đến vừa uống rượu vừa ca hát. Điều tra ra thì biết người phục vụ từng đi qua lầu trên một lần, cô ta có đưa cho người kia một ly trà lạnh, cô ta cũng tận mắt nhìn thấy vị khách toàn thân mặc đồ đen kia uống hết ly trà mới bước vào phòng."
Vân Thi Thi day day mi tâm, đi qua đi lại, lập tức xoay người, vô cùng kiên quyết nói: "Một khi đã như vậy, theo lý mà nói, trên ly trà kia phải có dấu vân tay của người nọ mới phải! Thủy tinh là đồ rất dễ để lại dấu vân tay, ít nhất cũng phải lưu lại một dấu vân tay!"
Lục Bác Thịnh có chút tuyệt vọng, nhắm hai mắt lại, lẩm bẩm nói: "Nhưng chính vì điều tra không ra nên tôi mới không thể tin nổi."
"Bị xóa dấu vết chăng?"
Vân Thi Thi nói: "Tôi có từng nghe nói qua, không biết có phải hay không nhưng có thể dùng axit HCL để xóa sạch dấu vân tay."
Mẹ Lục nghe thấy đều vô cùng kinh hãi.
Lại nghe thấy Lục Bác Thịnh nói: "Về việc này cảnh sát chỉ nói, phàm là người đã chạm qua chiếc ly kia, cho dù có dùng axit HCL để xóa dấu vết, nhưng thông qua kỹ thuật đều có thể lấy được dấu vân tay cho dù chỉ là dấu vân tay không chọn vẹn, đây coi như là manh mối cơ bản nhất rồi. Hiện tại kỹ thuật điều tra vô cùng tinh vi, không giống như trước, có rất ít các