Nữ nghệ sĩ dương cầm xinh đẹp đang diễn tấu một khúc nhạc du dương, xung quanh bày đầy hoa hồng màu sâm panh, cả hội trường trông có vẻ cao cấp, lãng mãn, đẳng cấp. Nhìn mọi thứ trước mặt, trong đầu Bạch Tinh Nhiên đột nhiên xuất hiện một hình ảnh. Người mặc lễ phục xinh đẹp, đứng ở cửa sảnh tiệc đón khách không phải Bạch Ánh An, mà là cô – Bạch Tinh Nhiên.
Khoác tay, sóng vai với Lâm An Nam, trong lời chúc tụng của khách khứa bước lên sân khấu, đây chẳng phải chính là cảnh tượng mà cô từng ao ước ư?
Cô lắc đầu, mọi việc đã định rồi, mình cũng đã kết hôn rồi, sao còn có thể có suy nghĩ ti tiện, thấp hèn vậy chứ?
Sau khi chào hỏi Bạch Cảnh Bình và Hứa Nhã Dung, Bạch Tinh Nhiên bèn tìm một góc giấu mình ở đó, định tìm cơ hội thích hợp rồi chuồn.
Vì nhà họ Lâm và nhà họ Bạch đều là người có máu mặt, nên khách đến dự tiệc đính hôn đương nhiên cũng là người của xã hội thượng lưu, sau khi nghi thức đính hôn kết thúc, MC bảo nam nữ chính của tối nay nhảy.
Bạch Ánh An rất thoải mái, sau khi nhận micro, thì khoác tay Lâm An Nam cùng đi đến chính giữa sân khấu, sau khi nhìn một lượt khách khứa, mỉm cười xinh đẹp nói: “Rất cảm ơn mọi người đến dự lễ đính hôn của tôi và An Nam, thấy sự nhiệt tình của mọi người, tôi thực sự rất cảm động, nhưng tại đây người tôi muốn cảm ơn nhất là chị gái tôi...”.
Bạch Tinh Nhiên vẫn trốn trong góc cứng người, điều phải đến sắp đến rồi...
Bạch Ánh An ở trung tâm sân khấu từ đầu đã biết cô trốn trong góc, sau khi nhìn quét cô một cái thì mỉm cười nói: “Mặc dù tôi và chị không lớn lên cùng nhau, nhưng từ nhỏ chị đã rất quan tâm tôi, nhường đồ tốt cho tôi. Tin rằng mọi người cũng biết, tháng trước chị tôi cũng vừa kết hôn, gả cho Nam Cung thiếu gia danh tiếng lẫy lừng Châu Thành, chị và anh rể giờ