Một người một rồng đã tới gần đại sảnh bên trong đại điện.
Lỗ Phu Phàm một mực đi ở phía trước, hiển nhiên không biết nhân loại đi đằng sau chính mình kia đã không thấy bóng dáng đâu cả, khi hắn quay đầu lại muốn nói chuyện, lại phát hiện đối phương đã biến mất .
-”Tử tước Declan?” Lục Long gãi gãi cái đầu của mình, tìm kiếm khắp bốn phía, chắc sẽ không phải là bị lạc đường ở trong cung điện chứ?
Lúc này, Diệp Tường từ bên phải một cây cột không có người chạy đến, hai tay còn đang kéo tiết khố, như vậy rõ ràng là vừa từ bên ngoài đi trút một số thứ chạy về đến…
Lập tức Lỗ Phu Phàm há hốc miệng lớn, từ kinh ngạc dần dần đến phẫn nộ, từ trong lỗ mũi có tia lửa phun ra do quá tức giận.
-” Tử tước Declan! Ngươi rõ ràng lại dám ở trong Long điện trút uế vật!?”
Lỗ Phu Phàm giống như một con rồng bị bệnh tâm thần gầm hét lên điên loạn, tên nhân loại này quả thực là quá khinh nhờn Long điện-nơi thánh khiết, vinh quang nhất của Long tộc cao quý.
Diệp Tường dừng động tác lại , nhìn ngắm con rồng đang phẫn nộ này, sau đó trưng ra một bộ dạng vô tội, nói: “Điều này có thể trách ta sao? Long điện của các ngươi lớn như vậy, mà ngay cả chỗ vệ sinh cũng không có,nên tự nhiên là dưới tình thế cấp bách ta phải…”
-”Ngươi đây là đang khiêu khích Long tộc chúng ta! Ta muốn quyết đấu với ngươi!” Lỗ Phu Phàm hiển nhiên đã không kiềm chế được mà bạo tẩu , việc này nếu như bị lão Long Vương biết được, không phạt hắn quét dọn long điện trong một năm mới là lạ, hắn tự nhiên không tránh khỏi phải chịu tội, nhưng như thế nào cũng phải đem tên nhân loại trước mắt này xé nát thành từng mảnh vụn rồi đem cho chó ăn để tiết hận!
-”Uy, người đừng có vội tức giận, ta vốn là một người văn minh, có lẽ là do trước khi đi không đi đại tiểu tiện, nên hiện tại bị nghẹn thật lợi hại, không thể khống chế được, chẳng lẽ ngươi muốn cho bàng quang của ta bị bục do nhịn quá mức hay sao? Quỷ mới biết nhà vệ sinh trong long điện này của các ngươi là ở chỗ nào a.” Diệp Tường giải thích bằng một bộ dạng bất khuất, hiển nhiên là không e ngại trạng thái bạo tẩu của con rồng trước mắt này.
-”Ngươi…” Lỗ Phu Phàm hiển nhiên bị chọc tức tới mức nói không ra lời.
Vừa lúc đó, một lão giả mặc áo choàng màu trắng xuất hiện trước mặt hai người.
-”Vị này chính là tử tước Declan?” Vị trưởng lão kia chớp chớp lông mi trắng dò hỏi.
-”Vâng!” Diệp Tường gật gật đầu, thành thật thừa nhận giống như bộ dạng của một học trò ngoan ở trong trường học.
-”Ha ha, mời đi bên này, bệ hạ đang chờ ngài!” Lão giả lập tức mỉm cười làm động tác mời khách.
-”Bạch trưởng lão, hắn…” Lỗ Phu Phàm còn chưa dứt lời, đã bị lão giả đưa tay ngăn lại, “Ngươi đi quét dọn a! Việc này để ta giải thích cùng bệ hạ là được rồi!”
Hắc hắc, xem xem, còn không làm cho ngươi cực khổ chết a! Đại đội trưởng đội không phận à? Đã không có nhà cầu để giải quyết, thì tạm dùng đại điện này để vệ sinh cũng không tồi, chậc chậc, trong nội tâm Diệp Tường âm thầm vui mừng đến mức nở cả hoa rồi, đương nhiên, ở mặt ngoài hắn vẫn là thành thật biểu lộ ra một bộ dạng vô tội, làm cho người ta thoạt nhìn xác thực không giống như một người vừa mới làm chuyện xấu a, hành động của hắn tương đương đạt chuẩn mực của người có văn hóa.
Lỗ Phu Phàm thở hổn hển quay cái đuôi đi… Đoán chừng là đi tìm nước và dụng cụ để quét sạch “Chiến tích” của Diệp Tường đi, mà người dẫn Diệp Tường đi vào Long điện gặp lão Long Vương giờ lại đổi thành lão nhân tóc trắng râu bạc, Diệp Tường không biết lão đầu này rốt cuộc là lão Long đạt giai cấp bao nhiêu, nhưng chỉ cần xem Lỗ Phu Phàm vừa rồi một câu cũng không dám phản bác lại đã làm cho hắn nhìn ra, so với Lỗ Phu Phàm thì lão đầu này có chức quan lớn hơn nhiều.
-”Y thuật thần kỳ của tử tước Declan rất nổi tiếng!” Lão giả chậm rãi nói ra một câu, chỉ là, Diệp Tường nghe không ra lời này là đang khen hay là đang châm biếm hắn!
-”A, cái kia, là không cẩn thận mà thành danh nhân mà thôi…” Diệp Tường cũng khiêm tốn đáp lại , hắn vẫn nhớ rõ lúc học tiểu học, lão sư đã dạy hắn làm người thì phải khiêm tốn chút, nên tất nhiên không thể kiêu ngạo.
-”Ha ha! Hảo, hảo cho cái gọi là không cẩn thận!” Lão giả đối với lời giải thích của Diệp Tường cảm thấy rất có ý tứ, cười khan hai tiếng.
Rất nhanh, hai người đi vào giữa đại điện, đại điện này so với cung điện ở Tam Vung đế quốc xác thực lớn hơn nhiều, gấp khoảng mười lần là ít, thời điểm Diệp Tường đi đến đại sảnh cung điện chủ, hắn đã hoàn toàn bị đại sảnh của long điện làm cho chấn kinh rồi…
Không thể không thừa nhận, đây là lần đầu tiên Diệp Tường nhìn thấy