Phương Yến thay xong quần áo, xuống tầng cùng Phương lão gia tử không ở lại lâu liền rời đi.
Đàm Tranh và Diệp Tông đưa người đến cổng, nhìn xe đi xa, Diệp Tông rơi vào trầm tư.
Là do ông nghĩ sai rồi sao?
"Chúng ta vào nhà thôi." Đàm Tranh bên cạnh thở dài nói.
Diệp Tông gật đầu, lại kinh ngạc nhìn Đàm Tranh: "Bà hình như không vui vẻ lắm?
Đàm Tranh nghe thấy nhíu mày, một lúc sai mới nói: "Không biết có phải do tôi nhìn nhầm không, tôi cứ cảm thấy Nhiên Nhiên gặp hôm nay, và trong ấn tượng của tôi hoàn toàn bất đồng, thậm chí..." dừng một chút, Đàm Tranh mới nghĩ ra được từ hình dung, "có chút xa lạ."
Diệp Tông nghe thấy trong lòng kinh hãi, nhưng ông không chỉ chứng, chỉ nói: "Có thể là vì hôm nay là lần đầu tiên chúng ta gặp nó?"
Đàm Tranh không đáp lại, nhưng vẻ mặt của bà đã nói lên bà không đồng ý với quan điểm của Diệp Tông.
Mặc dù bọn họ chưa từng gặp Diệp Triều Nhiên, nhưng bọn họ xem ảnh tư liệu nhiều năm như vậy cũng không phải là uổng công xem, hôm nay gặp được Diệp Triều Nhiên, khác biệt quá lớn với đứa nhỏ trong ấn tượng của bọn họ.
Cho dù là lớn lên giống hệt nhau, nhưng Đàm Tranh cũng có thể cảm nhận được bất đồng giữa hai người.
Giống như là.
Đàm Tranh đột nhiên hỏi: "Tôi nhớ Triều Nhiên có một em trai song sinh?"
Trong lòng Đàm Tranh trầm xuống: "Bà là nghi ngờ..."
Đàm Tranh chỉ thuận miệng nhắc đến, căn bản không nghĩ nhiều, lại không ngờ liếc thấy thần sắc nghiêm túc của Diệp Tông, trong lòng bà lập tức lộp độp một tiếng; "Vẻ mặt này của ông là thế nào? Ông phát hiện ra cái gì rồi?"
Trước đó chuyện Diệp Bùi và Tống Nhã qua đời đã giấu Đàm Tranh một lần, lần này ông cũng không muốn giấu Đàm Tranh, chỉ có thể nói lại những gì mình nhìn thấy lúc ở trên tầng cho Đàm Tranh nghe.
Nốt ruồi nhỏ đó ở một nơi không dễ thấy, nhưng Diệp Tông và Đàm Tranh lại có ấn tượng rất sâu sắc.
Ảnh chụp Diệp Triều Nhiên lúc còn nhỏ liên tục được gửi đến tay hai người, lúc hai vợ chồng nhàn rỗi không có chuyện gì thì tìm những bức ảnh này xem lại. Từng chi tiết trên ảnh, đều được hai người phóng to, còn thảo luận với nhau.
Vành tai Diệp Triều Nhiên có nốt ruồi nhỏ, Diệp Tông và Đàm Tranh đều biết.
Vậy bây giờ nốt ruồi đó sao lại đột nhiên biến mất?
Diệp Tông dừng một chút, lại nói: "Còn có một chuyện, có điều tôi cần xem lại camera giám sát."
"Chuyện gì?" Đàm Tranh sốt ruột.
"Chúng ta vào nhà trước đã." Diệp Tông dẫn Đàm Tranh vào thư phòng, chính tay trích xuất camera giám sát ở hàng lang.
Hành lang nhà họ Diệp có rất nhiều camera giám sát, đến giọng nói cũng có thể thu lại rất rõ ràng.
Trong video giám sát, Diệp Tông và Diệp Triều Nhiên trước sau vang lên.
Diệp Tông hơi dừng video lại, phóng to màn hình. Bắt đầu quan sát từng biểu cảm trên mặt Diệp Triều Nhiên, càng nhìn sắc mặt ông càng khó coi.
Đàm Tranh ngồi bên cạnh, chỉ cảm thấy máu huyết toàn thân đông lạnh cả lại.
"Tiểu Nhã nuôi dưỡng thằng bé 16 năm, nhưng nó lại không biết tên của Tiểu Nhã, chuyện này không có khả năng!" chân tay Đàm Tranh run rẩy, "Trừ phi nó...căn bản không phải là Triều Nhiên!"
Diệp Tông xem đi xem lại mấy lần video giám sát, bây giờ ông đã xác định được, suy đoán của vừa nãy của mình không sao.
Một khi mầm mống nghi ngờ được reo xuống, nhưng manh mối hiện lên trong đồng Diệp Tông.
"Tôi nhớ Nhiên Nhiên vẫn luôn rất khỏe mạnh," Diệp Tông cảm thấy đầu lưỡi đắng ngắt, "Sao đột nhiên lại phát bệnh tim?"
Đàm Tranh kinh ngạc trừng to mắt, bà bây giờ mới hiểu rõ những điểm quan trọng bên trong!
"Khoảng thời gian trước đó chúng ta quá đau lòng, cho nên mới xem nhẹ những điểm này. Rõ ràng là đứa trẻ Phương Yến nhà họ Phương mới có bệnh tim từ nhỏ, Nhiên Nhiên của chúng ta vẫn luôn khỏe mạnh!"
Lại nghĩ đến hai tháng trước nhà họ Phương tuyên bố Phương Yến vì bệnh tim mà qua đời.
Sắc mặt Diệp Tồng trầm đến đáng sợ, đáy mắt tràn đày âm u, giọng nói cũng rất bi thương: "Nếu thật sự là như vậy, thì Nhiên Nhiên..."
Hô hấp của Đàm Tranh trở nên gấp gáp, lồ ng ngực phập phồng kịch liệt.
Diệp Tông nhanh chóng dìu lấy bà: "Bà trước tiên đừng kích động, chuyện này còn chưa xác định..."
"Điều tra!" giọng nói Đàm Tranh phát run, "Điều tra! Nhà bọn họ nếu như dám làm chuyện to gan như vậy, chắc chắn sẽ lộ ra sơ hở! Nếu như nhà họ họ thật sự dám làm chuyện như vậy, tôi muốn cả nhà họ bồi táng!"
"Được! Bà đừng lo lắng, bây giờ tôi cho người đi điều tra!" Diệp Tông trấn an nói.
Chuyện một khi đã lộ ra manh mối, lần theo manh mối sẽ càng dễ hơn.
Diệp Tông trước tiên đích thân đến thành phố Nam một chuyến, trong nhà Diệp Bùi và Tống Nhã, bon họ tìm thấy được ảnh từ nhỏ đến lớn của Diệp Triều Nhiên, và cả những đồ vật khác của thằng bé. Thậm chí trong thư phòng của Diệp Bùi Diệp Tông còn tìm được một nắm tóc nhỏ trong túi trong suốt của cuốn album, phía sau còn có viết Bím tóc nhỏ cắt lúc Nhiên Nhiên 1 tuổi.
Có tóc, có thể làm DNA (*) đối chiếu.
(*) DNA là gen
Nhưng chứng cứ này không thể thuyết phục được.
Dù sao bây giờ cũng không rõ Diệp Triều Nhiên và Phương Yến rốt cuộc là song sinh cùng trứng hay là song sinh khác trứng.
Cộng thêm vẻ ngoài Diệp Triều Nhiên và Phương Yến quá giống nhau, Diệp Tông suy đoán hai người là có khả năng cao là song sinh cùng trứng.
Nhưng cho dù thế nào, vẫn phải thử DNA đối chiếu.
Diệp Tông về đến thành phố A, gọi điện cho Phương lão gia tử.
Phương lão gia tử vẫn dùng sức khỏe Diệp Triều Nhiên không tốt làm lý do từ chối.
Diệp Tông cũng không kiên trì, bởi vì ông cảm thấy Diệp Triều Nhiên chắc chắn sẽ chủ động liên lạc với ông.
Quả nhiên, ngày thứ 2 sau cuộc nói chuyện của Đàm Tông và Phương lão gia tử, đã có một số lạ gọi đến.
Diệp Tông nghe điện thoại, nghe thấy giọng nói của Diệp Triều Nhiên, hai người hẹn gặp mặt ở nhà, Diệp Tông còn để tài xế đến đón Diệp Triều Nhiên" đến nhà họ Diệp.
Lần thứ hai đến trang viên huy hoàng này, trong mắt Phương Yến đều là khao khát.
Chỗ này mới là ngôi nhà cậu ta mơ ước, biệt thự bây giờ cậu ta đang ở mặc dù cũng to, nhưng sao có thể so được với nhà họ Diệp.
Phương Yến lần này không ở lại nhà họ Diệp quá lâu, cậu ta muốn ở lại thêm, nhưng sợ bản thân mình lộ ra sở hở giống lần trước, chỉ có thể ăn xong bữa trưa rồi vội vàng rời đi.
Diệp Tông vẫn để tài xế đưa Phương Yến rời đi.
Đợi tài xế quay lại, trong tay nhiều thêm một túi kín, bên trong có một sợ tóc.
Một ngày sau, Diệp Tông lấy được kết quả so sánh DNA, DNA có thấy mức độ nhất quán cao nhất, nhưng lại có phương diện khác nhau.
Diệp Tông nắm chặt kết quả giám định, ông chắn răng nói: "Quả nhiên! Quả nhiên là như vậy!"
Nhà họ Phương lại dám làm ra chuyện không bằng súc sinh như vậy!
Bọn họ lại dám lấy tim của Nhiên Nhiên thay cho Phương Yến! Để Phương Yến tiếp tục sống!
Diệp Tông đau khổ nhắm mắt lại.
Lúc này, ông cuối cùng cũng hiệu tại sao vào thời điểm tang lễ của Diệp Bùi và Tống Nhã, Diệp Triều Nhiên lại không đến tham gia.
Là bọn họ trách nhầm Nhiên Nhiên rồi!
Chỉ sợ ngay từ lúc Diệp Bùi và Tống Nhã nhận được điện thoại, Nhiên Nhiên của bọn