"Lùi ra phía sau cho tôi!"
Làm việc ở sơn trang, tuy rằng ngoài mặt vinh quang, nhưng nhất thiết phải có quy củ!
Dương Hạ bị cái tát này đánh tỉnh.
Là thật!
Đến tận khi cô ta cảm thấy được nỗi đau từ cái bạt tai đó, cô ta mới biết được bản thân không phải là năm mơ.
Hết thảy đều là sự thực!
Trần Khiêm là cậu ấm nhà giàu, vô cùng giàu, là người mà không phải mà những kẻ như cậu Khang hay Lục Thần gì đó có thể sánh bằng!
Anh ta là chủ tịch đứng sau cả phố thương mại.
Nói vậy, anh ta chính là người giàu số một thành phố Kim Lăng, thậm chí nói rằng là nhà giàu khắp cả nước cũng không quá đáng.
Thâm tâm của Dương Hạ lúc này thật có cảm giác như sắp nứt toạc. Có phải nếu bản thân và Trần Khiêm chia tay muộn ba ngày, thì bản thân lúc này chính là một phú bà giàu sụ rồi phải không?
Dựa vào tình yêu của Trần Khiêm dành cho mình thì điều đó hoàn toàn có thể!
"Cậu Trần, mời cậu vào phòng riêng tôi đã sắp xếp, tôi sẽ tỉ mỉ giới thiệu cho cậu..."
Lý Chấn Quốc đưa tay ra làm một tư thế mời. Trần Khiêm gật gật đầu.
Anh nhìn thoáng qua nhóm người Dương Hạ đang trợn mắt há mồm.
Trả cho Dương Hạ một đòn đau như vậy, trong lòng anh thoải mái không? Kỳ thật trong lòng Trần Khiêm hiện tại không có