" Mời tiền bối !"
Vẻ mặt Ô Mộc thành khẩn cung kính làm động tác mời .
Mạc Vấn không do dự, Đại Hôi dưới chân lập tức vỗ cánh bay vào trong con đường do tầng khí độc năm màu tách ra .
Ô Mộc và Môn Chủ Cứ Kiếm Môn chăm chú nhìn theo, ngầm hiểu lẫn nhau cùng theo sát sau lưng Mạc Vấn rời khỏi sơn môn. Từ đầu đến giờ Lãnh Cừu vẫn thờ ơ lạnh nhạt không nói một lời, dường như không phát hiện ra thủ đoạn bỉ ổi của hai gã Môn Chủ kia .
Thấy Mạc Vấn đã tiến vào trong, ánh mắt Ô Mộc toát ra vẻ ác độc, khẽ quát:"Ngũ Long Thổ Tức, Độc Quang Kiếm Trận -- Khởi!"
Khí độc năm màu hai bên đột nhiên sôi trào rồi cuồn cuộn hướng vào trong hợp lại, chỉ trong chốc lát đã phong tỏa toàn bộ con đường, bản thân Mạc Vấn cũng bị tầng tầng khí độc bao phủ .
"Há há há há, tiểu tử, lần này xem ngươi còn ngông cuồng nữa không ?" Trong khí độc truyền ra tiếng cười đắc ý của Ô Mộc .
Mạc Vấn bình thản nhìn qua tầng khí độc năm màu trước mắt. Một luồng khí tanh hôi phả vào mặt, Đông Phương Minh hít vào một hơi thân thể lập tức mềm nhũn, sắc mặt xám đen .
" Đại Hôi."
Mạc Vấn khẽ gọi .
Đại Hôi gầm lên, quanh thân thể tỏa ra một luồng gió mạnh quét sạch toàn bộ khí độc trong phạm vi một trượng xung quanh .
Sắc mặt Đông Phương Minh tuy có tốt hơn một chút song vẫn có phần khó coi giống như người đang mang bệnh nặng, vội vàng nói: " Đa tạ tiền bối ."
Mạc Vấn khẽ gật đầu, tay phải bỗng nhiên duỗi ra, Lam Tinh kiếm lập tức xuất hiện trong tay rồi chém một kiếm xuống tầng khí độc năm màu. Kiếm quang màu bạc sáng chói tuy dễ dàng xé rách tầng tầng khí độc trùng điệp nhưng lại tan rã rất nhanh, giống như một thanh băng kiếm vùng vẫy trong biển lửa, chỉ lao về phía trước hơn trăm trượng đã bị khí độc năm màu ăn mòn không còn .
" Tiểu tử, đừng có uổng phí sức lực nữa, kiếm trận Ngũ Long Hóa Độc này của bổn tọa có thể ăn mòn tất cả sự sống, dù ngươi có dùng toàn bộ Mệnh Nguyên cũng vô dụng thôi !" Trong khí độc năm màu truyền ra giọng nói đắc ý của Ô Mộc .
" Tiểu tử, ngươi thật sự cho rằng gia gia tôn ngươi làm chủ nhân sao ? Ngưng kết Nguyên Đan rất lợi hại phải không ? Một thẳng quỷ nhỏ đoản mệnh ! Bây giờ lão tử cho ngươi một cơ hội cuối cùng, giao kiếm nang ra đây rồi thuật lại toàn bộ tình hình ở Lôi Minh Sơn, nếu ngươi giấu diếm nửa lời bổn tọa sẽ cho ngươi phải chịu cảnh sống không bằng chết !" Giọng nói của Môn Chủ Cứ Kiếm Môn lại vang lên .
Mạc Vấn vẫn ngồi vững vàng trên lưng Đại Hôi, không hề để ý tới sự uy hiếp của hai người. Nhưng mà kiếm thức của hắn cũng âm thầm xuất ra, quét qua toàn bộ vùng khí độc năm màu xung quanh .
Đợi một lúc vẫn không thấy Mạc Vấn trả lời, Ô Mộc hừ lạnh: "Rượu mời không uống lại muốn uống rượu phạt ! Ngươi tưởng rằng bổn tọa không làm gì được ngươi sao ?"
"Ngũ Long Thổ Tức, Độc Quang Luyện Phách !"
Một màn Độc Quang từ trong khí độc ngưng tụ lại, lập tức bao phủ hoàn toàn thân thể Đại Hôi .
Tính ăn mòn của Độc Quang cao hơn ba lần so với khí độc, cuồng phong do Đại Hôi tạo ra lập tức tan rã với tốc độ mắt thường cũng có thể nhìn thấy, chưa đầy ba tức đã hoàn toàn sụp đổ. Sắc mặt Đông Phương Minh trắng bệch, trong ánh mắt lộ ra vẻ tuyệt vọng, nhưng chỉ một khắc sau, một quầng hỏa diễm màu bạc từ trên người Mạc Vấn bay ra rồi đón gió nhanh chóng lớn lên, trong chớp mắt đã bao trùm hoàn toàn Đại Hôi vào trong .
Màn sáng độc năm màu tiếp xúc với ngọn lửa màu bạc phát ra tiếng "xèo xèo", nhưng mà tính ăn mòn của nó bị mạnh mẽ chặn lại, hơn nữa có dấu hiệu bị đẩy lui .
Vẻ mặt Đông Phương Minh cực kỳ hoảng sợ ! Đây là loại hỏa diễm gì ? Sinh lực thật mạnh mẽ, chẳng lẽ là Mệnh Nguyên lực ? Tuy không cảm nhận được nhiệt độ tỏa ra nhưng hắn không dám hoài nghi, nếu như mình bị ngọn lửa màu bạc này chạm vào một chút thì chỉ sợ ngay cả xương cốt cũng chẳng còn .
Bên ngoài kiếm trận, Ô Mộc và Môn Chủ Cứ Kiếm Môn mặt biến sắc .
"Chặn ! Sao lại thế được ? Kiếm trận Ngũ Long Độc Quang này chính là thu thập năm loại độc Đan của yêu thú nhị giai hạ vị có huyết mạch của Long tộc kết hợp tạo thành ! Ăn mòn vạn vật, không gì có thể ngăn cản, làm sao mà lại bị chặn lại ?" Ô Mộc không dám tin vào mắt mình, thất thanh thốt lên .
"Ô Mộc ! Lão tiểu tử ngươi không phải đã nói là nắm chắc sao ?" Môn Chủ Cứ Kiếm Môn tức giận nói.
Ô Mộc nghiến răng, khuôn mặt lộ vẻ dữ tợn: "Yên tâm đi, hắn cũng chỉ có thể giãy dụa thế thôi, kiếm trận Ngũ Long Độc Quang của bổn tọa mới chỉ phát huy bảy phần thực lực, vẫn còn ba phần uy lực chưa xuất ra ."
"Ngũ Long Độc Cương Kiếm Khí ! Ngưng tụ cho ta !"
Trong khí độc năm màu, từng tia Độc Quang ngưng tụ lại hóa thành một thanh kiếm mang năm màu dài hơn một thước, sau đó tựa như chim én về rừng lao tới quầng lửa màu bạc .
Binh ! Binh ! Bốp !
Quầng lửa màu bạc bị oanh kích rung động kịch liệt, ánh sáng cũng dần trở nên ảm đạm .
"Há há, bổn tọa xem ngươi có thể chống cự đến khi nào ?" Ô Mộc đắc ý cười lớn.
Bên trong ngọn lửa màu bạc, Mạc Vấn lúc này lại giống như lão tăng đang nhập định, dường như không hề để ý đến việc quầng lửa màu bạc đang suy yếu rất nhanh. Vẻ mặt Đông Phương Minh hiện ra sự lo lắng, muốn lên tiếng nhắc nhở nhưng lại sợ quấy rầy Mạc Vấn, trong lòng không khỏi hoang mang lo sợ .
"Tiểu tử, cho ngươi cơ hội cuối cùng để suy nghĩ, có chịu ngoan ngoãn đầu hàng không ?" Ô Mộc mỉm cười âm độc .
"Nói những lời vô dụng này với hắn làm gì ? Bắt hắn rồi sưu hồn thì muốn biết gì chẳng được ." Môn Chủ Cứ Kiếm Môn có phần thiếu kiên nhẫn, hắn thật sự rất sợ hãi con người thần bí tu luyện Mệnh Nguyên này, nếu mà lại xuất hiện chuyện ngoài ý muốn thì cái được không đủ bù cái mất.
Nửa khắc sau, quầng lửa màu bạc do Mạc Vấn xuất ra chỉ còn lại một tầng mỏng, sau đó lại bị kiếm mang năm màu không ngừng oanh kích, chưa đầy vài tức đã tan biến hoàn toàn. Mà ngay lúc này Mạc Vấn vẫn đang tĩnh tọa chợt ngẩng đầu lên, dưới cái mũ rộng thùng thình bỗng bắn hai đạo tinh quang. Ngón tay lập tức búng ra hơn mười lần bắn ra hơn mười quả cầu lớn nhỏ màu sắc khác nhau, chính là những viên yêu đan mà hắn lấy được khi săn bắt yêu thú từ khi xuất đạo đến bây giờ, song cũng chỉ là yêu đan nhất giai mà thôi .
Hơn mười viên yêu đan hóa thành hơn mười luồng sáng lao vào trong tầng khí độc năm màu rồi biến mất như chưa từng xuất hiện .
Ngay sau đó toàn bộ kiếm trận Ngũ Long Độc Quang bỗng chuyển động chậm lại, tất cả kiếm mang năm màu đều ngừng lại bất động trên không trung, trong đó còn có vài đạo kiếm quang rơi xuống đỉnh đầu Đông Phương Minh, chỉ chút nữa đã đâm lủng đầu hắn .
Bùm ! Bùm ! Bùm ! Bùm !
Tiếng nổ liên tục vang lên, thanh kiếm mang vỡ nát biến trở lại thành khí độc năm